Vệ Uyên yên lặng một lúc, chân thành thốt ra một câu: “Xin lỗi, đi nhầm cửa rồi.” Sau đó xoay người rời đi luôn. Nghiêng mình đóng cửa, hành động mau gọn. Anh thật sự muốn làm như vậy, nhưng trong tình thế này sao có thể làm như vậy được, chỉ có thể đứng yên tại chỗ, nhìn về phía nữ nhân mặc trên người bộ váy màu xám nhạt, thanh lịch đoan trang ở bên kia, cũng chỉ có thể giữ yên lặng, rồi thở dài một tiếng, thản nhiên nói: “Giác nói muốn tới thăm bạn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.