Thiếu nữ Vũ tộc ôm trán, ngậm hai hàng nước mắt giận dữ nhìn Vệ Uyên. Vệ Uyên thở dài nói: "Thứ này rõ ràng không thể ăn, ăn vào sẽ bị đau bụng.” Phượng Tư Vũ lẩm bẩm: "Vũ tộc không bị bệnh mà.” "Không được lãng phí." Vệ Uyên há miệng, nói không nên lời. Người này là do cấu tạo không giống nên mới dẫn đến ý thức thông thường không bình thường. Anh ngước mặt lên, nói: "Dù sao tôi cũng phải nói, không thể ăn là không thể ăn." Thiếu nữ mím môi: "Ò..." Vệ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.