Hiện tại - Thái Bình đạo, động thiên phúc địa. Vệ Uyên ngồi xếp bằng trên bồ đoàn rất lâu mới từ từ mở mắt. Trong chớp mắt, trên người anh có một loại hơi thở già nua, nhưng rất nhanh, nó đã biến mất không thấy bóng dáng. Có lẽ là bởi vì đạo hạnh đời kia của anh quá cao, hơn nữa vào lúc lâm chung được hiểu rõ chuyện tương lai, lại trùng hợp còn nhớ lại chuyện quá khứ. Khoảnh khắc này lại có cảm giác như vừa ngủ một giấc rồi bừng tỉnh sau giấc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.