Vệ Uyên trầm mặc một chút, nhưng vẫn giơ ngón tay ấn mở nghe, mới mở ra liền nghe được giọng Nữ Kiều cười tủm tỉm, nói: "Trời ơi, bé Giác với A Ngu đến thăm ta, chỉ có cậu lại không thể đến, cho nên đã chuẩn bị quà." "Vẫn là bé Giác chu đáo." "Dù sao Uyên cậu cũng là một người bận rộn, không có việc gì cũng sẽ không đến Tam Bảo điện để tìm tôi." "Còn không biết, lần sau là cơn gió nào mới có thể thổi cậu tới đây, dù sao Đồ Sơn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.