Tiếng nói của lão đạo sĩ dừng lại một chút, nghĩ đến hình ảnh chiến trường chợt lóe lên kia, còn có ông chủ nhà bảo tàng ngồi trên ghế salon như đang ấp ủ gì đó, ông ta chỉ hòa nhã nói: “Chỉ là một giấc mơ bình thường đơn giản thôi.” Thẩm Ký Phong hơi tiếc nuối ồ một tiếng. Lão nhân không nói gì nữa, trong đầu chỉ còn âm thanh chiếc thương nện xuống không có cách nào quên được. Lúc chiếc xe đen rẽ ngoặt vào một khúc cua, trên lề đường bên ngoài có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.