Lúc về đến nhà bảo tàng, Vệ Uyên gặp một bóng người có hơi bất ngờ. Đó là một người đàn ông mặc đồ màu xanh đen, ba mươi tuổi đang cau mày, chính là người ngày hôm qua đã từng gặp hai lần kia. Hôm nay người này lại đến nhà bảo tàng, quanh quẩn, chần chờ, vừa muốn đi vào, vừa tựa hồ còn hơi do dự. Một lần tới thì còn có thể nói chỉ là trùng hợp, lần thứ hai còn do dự, hiển nhiên là có chuyện. Vệ Uyên dừng xe, chủ động mở miệng:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.