Cô gái mặc chiếc áo sơ mi hơi rộng, quần đen, đi giày thể thao màu trắng ôm con mèo này vào trong lòng, kỳ quái nói: “Loại? Thời đại này vẫn còn giống mèo này sao.” Làn gió mát lượn lờ bên cạnh Thiên nữ. Rồi dừng lại bên người Vệ Uyên. Cô gái vươn tay vuốt ve Loại, Hắc Miêu theo bản năng mà nín thở, nhưng vẫn ngoan ngoãn không dám nhúc nhích. Vệ Uyên tò mò hỏi: “Loại?” Thiên nữ ừ một tiếng, đáp: “Là mèo thời cổ đại, thiên về pháp thuật âm dương, người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.