Nhưng vì cái bệnh thích sạch sẽ, Hạng Hồng Vũ vừa khó chịu vừa chà lau cái lưỡi thương này đến tận hai tiếng đồng hồ, chà đến sạch tinh tươm mới vừa lòng để lên trên bàn, đúng lúc này, đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa. "Hồng Bảo hả?" Hạng Hồng Vũ đáp một tiếng, mặc áo sơ mi màu lam, tháo hai hàng cúc trên, áo sơ mi vì cơ bắp cuồn cuộn bó sát người có góc có cạnh, xắn tay áo lên, lộ cánh tay, gọi một tiếng, gấp sách đang đọc lại, đặt mắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.