Mục lục
Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không khó để nhận ra—những người này không còn là con người.

Nhưng Kỷ Hòa không để tâm.

Cô cứ thế lẳng lặng đi thẳng lên lầu.

——

Bên ngoài, Lục Diệc Hồng hết nhìn đồng hồ trên tay lại quay sang bệnh viện.

Đã hơn một tiếng rồi.

Sao cô bé kia vẫn chưa ra?

Càng nghĩ, ông ta càng thấy bất an.

Ngay lúc đó, tiếng còi cảnh sát vang lên inh ỏi, phá tan bầu không khí tĩnh lặng.

Lục Diệc Hồng giật mình quay đầu lại.

Chỉ thấy mấy chiếc xe cảnh sát lao đến, dừng ngay bên lề đường.

Cửa xe bật mở, mấy cảnh sát bước xuống, tiến thẳng về phía ông ta.

Người đi đầu nghiêm nghị cất giọng:

“Ông là Lục Diệc Hồng?”

Lục Diệc Hồng nuốt khan, gật đầu.

“Là tôi.”

Cảnh sát ngẩng đầu nhìn bệnh viện tâm thần Thanh Sơn, nơi lẽ ra đã bị phá hủy nhưng giờ vẫn đứng sừng sững không suy suyển. Anh ta chậm rãi nói:

"May mà các ông chưa phá nơi này. Có người báo án, nói rằng năm năm trước, có người cố ý phóng hỏa. Chúng tôi đến để điều tra."

Lục Diệc Hồng nghe vậy liền hít sâu một hơi. Có người cố tình phóng hỏa thật sao?

Thấy vẻ mặt ông ta không quá ngạc nhiên, viên cảnh sát thoáng nhíu mày, giọng nghi hoặc:

"Phiền ông phối hợp, chúng tôi cần lấy lời khai."

"Được, được."

Lục Diệc Hồng vừa đáp, vừa vô thức quay đầu nhìn về phía bệnh viện. Giọng ông có phần sốt ruột:

"Nhưng... cậu cảnh sát, có thể chờ một lát được không? Trong bệnh viện vẫn còn người chưa ra."

"Vẫn còn người bên trong?"

Mấy viên cảnh sát liếc mắt nhìn nhau, lập tức tiến nhanh về phía cửa bệnh viện.

Đột nhiên, như nhớ ra điều gì, Lục Diệc Hồng vội vàng kêu lên:

"Cậu cảnh sát! Ở đây có chôn thuốc nổ! Mọi người cẩn thận!"

"..."

Không khí bỗng nhiên trở nên ngột ngạt.

Chỉ một lát sau, bóng dáng Kỷ Hòa xuất hiện ở cửa bệnh viện.

Thấy cô đi ra an toàn, mấy viên cảnh sát đang căng thẳng cũng thở phào nhẹ nhõm. Biểu cảm nghiêm nghị giãn ra đôi chút.

Bọn họ biết Kỷ Hòa, không chỉ vì những lùm xùm gần đây của nhà họ Kỷ, mà còn bởi khi bệnh viện tâm thần Thanh Sơn xảy ra sự cố, cô gái này đang du lịch khắp nơi ở nước ngoài. Khi ấy, cô liên tục đăng tải ảnh chụp lên mạng, nhờ nhan sắc mà trở nên nổi tiếng.

Dù vậy, theo quy trình, cảnh sát vẫn đưa Kỷ Hòa về đồn để lấy lời khai.

...

Đến khi cô và Lục Diệc Hồng rời khỏi đồn cảnh sát, trời đã xế chiều.

Bầu trời nhuốm sắc cam nhạt, bóng hai người trải dài trên vỉa hè.

Lục Diệc Hồng đi bên cạnh, thỉnh thoảng lại len lén nhìn Kỷ Hòa, nhưng mỗi lần bị cô phát hiện, ông ta liền quay đi, giả bộ như không có gì.

Cuối cùng, khi thấy Kỷ Hòa sắp rời đi, ông ta lấy hết dũng khí, bước nhanh lên trước, hơi ngượng ngùng mở lời:

"Cô Kỷ Hòa, cô có thể ký tên cho tôi được không?"

Kỷ Hòa hơi khựng lại, bất ngờ vì lời đề nghị này.

Lục Diệc Hồng cười gượng, vội vàng giải thích:

"Con gái tôi rất thích cô. Trong phòng nó còn treo ảnh của cô nữa. Tác phẩm nào của cô, nó cũng tải về, rảnh là lại xem đi xem lại. Nếu có ai dám nói xấu cô, con bé sẽ giận đến phát khóc."

Kỷ Hòa im lặng giây lát, rồi bật cười.

Thì ra là fan hâm mộ à?

Cô nhận lấy giấy bút, ký tên mình theo nét chữ của nguyên chủ, sau đó trả lại cho Lục Diệc Hồng, giọng ôn hòa:

"Con gái chú là một người tốt. Tôi tin là... Kỷ Hòa chắc chắn sẽ rất vui."

Lục Diệc Hồng cầm tờ giấy, đứng ngẩn người nhìn theo bóng cô dần khuất xa.

Lúc cúi đầu nhìn tên trên giấy, ông chợt sững lại.

"... Cô ấy không phải Kỷ Hòa sao?"

Trong khi Kỷ Hòa đang lấy lời khai, tên cô lại một lần nữa xuất hiện trên bảng hot search.

Bình luận trên mạng bắt đầu xôn xao:

[Tôi đã nói rồi, kiểu người như Kỷ Hòa sớm muộn gì cũng vào đồn cảnh sát. Bây giờ mọi người thấy chưa?]

[Haha, cuối cùng cũng có người đến giáo dục cô ta rồi nhỉ? Đừng có giả thần giả quỷ nữa!]

[Trống không: Mọi người có thể xem livestream của Kỷ Hòa rồi hãy phát biểu được không? Đừng có nghe blogger nói gì cũng tin ngay chứ?]

[Ở đời không được thành kiến: Đã làm xong bài tập chưa? Xong rồi thì mở livestream lên xem đi. Đại sư Kỷ Hòa có thật sự giả thần giả quỷ hay không, xem rồi hãy nói! Chỉ cần một quẻ, cô ấy có thể nhìn ra rất nhiều chuyện. Không cần giả bộ gì hết!]

[Ồ, bây giờ chó mèo gì cũng có thể gọi là đại sư à? Kỷ Hòa mà cũng xứng sao?]

[Đồ hộp Vọng Tử: Mười mấy bệnh nhân đã chết, lại còn có người cố ý phóng hỏa? Kẻ đó còn lương tâm không vậy? Buổi tối đi ngủ không gặp ác mộng à?]

[Lúc bệnh nhân xảy ra chuyện, bạn tôi đã nói đó không phải tai nạn, mà có người cố ý làm. Khi ấy tôi còn không tin, bây giờ thì... bắt đầu tin rồi đấy.]

[Bảo bối thỏ vui vẻ: Người bên trên, nói rõ hơn đi! Chuyện gì đã xảy ra?]

[Tiểu bá vương ở sông Hoàng Hà: Kỷ Hòa sống ở thành phố S, lại vừa đến đồn cảnh sát? Có khi nào cô ấy bói được gì đó về vụ hỏa hoạn rồi đi báo án không?]

Hai tin tức trước đó vẫn đang leo thẳng lên top tìm kiếm, thu hút không ít sự chú ý và bàn luận sôi nổi.

Thế nhưng, rất nhanh sau đó, một tin tức khác đột ngột xuất hiện và ngay lập tức được đẩy lên hot search, chiếm trọn tâm điểm dư luận.

[Tổ chương trình "Rung Động Tuyệt Đối V": @Lương Nhất Hủ V @Diễn viên Tào Khiết V @Dương Vận V @icon-Lâm Hiểu Thiên V, chào đón bốn trong tám vị khách mời tham gia "Rung Động Tuyệt Đối" vào tám giờ tối chủ nhật! Không gặp không về!]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK