Những lời vừa rồi khiến không khí trong phòng trở nên trầm lắng. Một cảm giác chua xót len lỏi trong lòng những người có mặt – đặc biệt là những ai từng có tuổi thơ không trọn vẹn.
Phải rồi.
Vì bố mẹ ly hôn, mối quan hệ giữa họ và con cái cũng trở nên căng thẳng. Từ khi còn nhỏ, Điền Lâm Sam đã không được sống trong một gia đình hạnh phúc. Cô và chị gái từng rất thân thiết, nhưng rồi bị buộc phải chia xa, mỗi người một nơi, gánh chịu những hệ quả mà lẽ ra các em không nên phải gánh.
Một cô gái nhẹ giọng nói:
“Tất nhiên bố mẹ có quyền tự do ly hôn. Nhưng điều đó không có nghĩa là họ được quyền mang tổn thương của mình đổ lên đầu con cái.”
Một fan khác tiếp lời:
“Đúng thế. Bố mẹ tôi cũng ly hôn, nhưng tôi vẫn sống rất ổn. Tôi ở với bố, mẹ kế lại cực kỳ tốt với tôi. Mỗi tháng tôi vẫn đến nhà mẹ ruột, mà bố dượng cũng chẳng hề phân biệt đối xử.”
Cô gái mỉm cười, ánh mắt dịu dàng:
“Thật ra, nếu có thể nghĩ thoáng như vậy thì ly hôn cũng không hẳn là điều xấu. Ai cũng có quyền theo đuổi hạnh phúc của riêng mình. Chứ cứ phải trói buộc cả đời với một người không còn yêu thương thì có ích lợi gì?”
Một người lại thở dài:
“Chỉ tiếc là bố mẹ của Điền Lâm Sam đã để những mâu thuẫn và giận dữ cá nhân lan sang cả con cái… Những đứa trẻ vô tội đâu đáng phải chịu những điều đó.”
“…”
Điền Lâm Sam lặng lẽ thở dài.
Bao năm nay, cô vẫn thỉnh thoảng nhớ đến chị gái. Cô đã rất muốn hỏi thăm, muốn biết cuộc sống của chị hiện giờ ra sao. Nhưng... chẳng có lý do gì để mở lời cả.
Cô sợ – sợ rằng một cuộc gọi bất ngờ có thể trở thành điều gượng gạo. Sợ sự im lặng kéo dài khiến hai bên không biết phải nói gì.
Thật kỳ lạ, đôi khi người lớn lại giống như những đứa trẻ. Rõ ràng trong lòng rất nhớ nhau, nhưng chẳng ai muốn là người nói trước.
Kỷ Hòa lúc này nhẹ nhàng mỉm cười:
“Vậy thì cô nên cảm ơn bạn trai cũ của mình. Vì không phải bây giờ chính là cơ hội tốt sao?”
Điền Lâm Sam cũng bật cười, đôi mắt ánh lên vẻ quyết đoán:
“Ừ ha, đúng thật.”
Cô cầm lấy điện thoại, rồi nói:
“Vậy… tôi ra ngoài gọi cho chị gái tôi một cuộc.”
Cả nhóm fan lập tức hò reo:
“Đi đi đi! Tôi vẫn hóng phần tiếp theo đây!”
“Phải đó! Tôi còn muốn biết mặt mũi cái tên bạn trai kia ra sao!”
Điền Lâm Sam cười khúc khích:
“Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ đãi mọi người một bữa tiệc drama no nê.”
Nói rồi, cô cầm điện thoại bước nhanh ra khỏi sảnh số 03.
…
Khi chờ Điền Lâm Sam quay lại, nhóm fan lại tụ tập tám chuyện. Không khí nhanh chóng trở nên sôi nổi trở lại.
Một fan đột nhiên nói:
“Nè, có ai trong mấy bà ship cặp Kỷ Hòa với Hạ Phong trong show thực tế ‘Rung Động Tuyệt Đối’ không?”
Người trong cuộc – Kỷ Hòa: “...?”
Cái này mà cũng dám mang ra bàn ở đây?
Nhưng không ngờ, phản ứng lại nhiệt tình hơn cả tưởng tượng.
“Tôi tôi tôi! Tôi ship cặp đó đó!”
“Biết là chị Kỷ tu Vô Tình đạo, nhưng ship thì vẫn phải ship chứ! Giả hay thật gì cũng mặc, ship nhiệt tình vẫn là chân lý!”
Người trong cuộc khác – Hạ Phong: “???”
Ủa, anh đây có xứng không?
“Không đâu nha, các cô đừng bịa. Tôi với chị Kỷ chỉ là bạn thôi!”
Nhóm fan cười lớn:
“Chúng tôi biết! Chính vì biết nên mới dám công khai đẩy thuyền đấy!”
“Chứ nếu thật thì đã không dám đùa như vậy rồi. Lúc đó chúng tôi còn phải xem xét lại đó!”
“Vì sao á? Vì Hạ Phong anh không xứng với chị Kỷ! Chị ấy là nữ thần của tụi tôi đó!”
Hạ Phong cười khổ, nhưng lại thấy khá hứng thú:
“Thế biểu hiện của mấy cô khi đẩy thuyền là sao? Tôi nghe nói fanclub của mấy nhóm khác còn có cả tranh minh họa, fanfic… Có tác phẩm nào cho tôi xem thử không?”
Vừa dứt lời, tất cả các fan đều lập tức im bặt, liếc nhìn nhau với ánh mắt đầy cảnh giác. Như thể anh vừa bước vào một khu cấm.
Bầu không khí lập tức trở nên… kỳ lạ.
Hạ Phong lập tức cảm thấy có điềm không lành.
“...Khoan đã, sao vẻ mặt mấy cô lạ thế? Mấy cô không viết xấu tôi đấy chứ?”
Một fan phì cười, đáp:
“Công tử Hạ Phong à, anh thật sự không nên xem đâu. Bởi vì… trong fanfic và fanart, hình tượng của anh thường như thế này này…”
Cô nàng vừa nói vừa dùng ngón cái và ngón trỏ tạo thành hình tròn, nâng tay lên – ra hiệu một cách đầy ám chỉ.
Hạ Phong: “????”
“Ôi trời đất ơi! Lẽ nào là như vậy!”
“Chứ còn sao nữa!” – nhóm fan đồng thanh: “Chị Kỷ quá đỉnh mà! Không ai cản được luôn đó!”
Đúng lúc ấy, Điền Lâm Sam quay trở lại, sắc mặt có chút phức tạp nhưng ánh mắt lại sáng hơn.
“Tôi vừa gọi cho chị gái. Không ngờ hai chị em lại có chung một người bạn trai.”
Cô thở ra một hơi dài, rồi đưa tay lau mặt.
“Chuyện này, đúng là… kịch bản máu chó.”
Nhóm fan chưa kịp tiêu hóa thông tin, đã nghe cô nói tiếp:
“Nhưng mà, giờ tôi không còn băn khoăn về chuyện bạn trai thích ai hơn nữa. Vì tôi muốn chia tay anh ta.”
Lời vừa thốt ra, mọi người đều sửng sốt.
“Hả?! Sao lại vậy?”
“Này này này! Mới nãy còn đang ngọt ngào yêu đương, giờ quay ngoắt lại thành gái độc thân rồi? Chuyển nhanh dữ vậy?!”
Điền Lâm Sam thở dài, ánh mắt trở nên nghiêm nghị:
“Vừa rồi chị gái tôi gọi điện, nói rõ lý do vì sao chị ấy chia tay người đàn ông đó. Hóa ra hắn ta không chỉ lừa dối, lén lút qua lại với người khác sau lưng chị, mà còn dính dáng tới cờ bạc. Chị ấy từng chủ động đề nghị chia tay, nhưng tên khốn đó cứ dây dưa không chịu buông. Phải rất vất vả mới thoát được khỏi hắn, không ngờ giờ hắn lại quay lại, còn tiếp cận tôi nữa. Chị tôi bảo tôi nên lập tức cắt đứt, nếu không sau này sẽ hối hận.”
Cô nhìn thẳng về phía trước, giọng dứt khoát:
“Nếu đã vậy thì tôi sẽ nghe theo lời chị ấy, chia tay ngay và luôn.”
Xung quanh lập tức vang lên tiếng xôn xao.
“Trời đất! Không chỉ phản bội mà còn dính tới cờ bạc?!”
“Đây đúng là loại người mà đi đâu cũng nên tránh xa cho lành!”
“Chia tay là đúng, phải chia dứt khoát!”
Có người còn cảm thán:
“Nghe lời người thân là đúng đắn lắm. Chứ đừng để mọi người phải nhọc lòng khuyên nhủ mãi mà bản thân lại không tỉnh táo, đến khi nhận ra thì đã muộn mất rồi.”
Điền Lâm Sam mỉm cười nhẹ nhàng, trong mắt không còn chút do dự nào:
“Ừ. Thoát khỏi một tên đàn ông tồi tệ, tôi không buồn đâu, trái lại còn cảm thấy vui ấy chứ.”
Cô và chị gái vốn đã không nói chuyện với nhau suốt hơn hai mươi năm.
Cô từng nghĩ rằng, hai người sẽ cứ thế mà trở thành người xa lạ mãi mãi.
Nhưng không ngờ, nhờ chuyện này, chị gái lại chủ động gọi điện cho cô.
Qua cuộc trò chuyện ấy, hai người tâm sự với nhau rất nhiều — từ việc kể xấu người bạn trai cũ của chị, đến chuyện rút kinh nghiệm trong tình yêu, thậm chí chị gái còn dạy cô cách nhận biết đàn ông đàng hoàng...
Từ một cơ hội nhỏ, hai người như tìm lại được sợi dây liên kết từng bị cắt đứt. Họ nhanh chóng trở nên thân thiết lại, như chưa từng có khoảng cách nào.
Đặc biệt hơn, cả hai đều ngầm hiểu, không ai nhắc đến chuyện bố mẹ ly hôn.
Những ân oán năm xưa, để bố mẹ tự gánh vác là đủ rồi.
Chuyện của họ, tốt nhất nên để thời gian cuốn trôi.
Còn với riêng Điền Lâm Sam, sau khi chia tay một mối tình sai lầm, cô không chỉ nhẹ lòng mà còn có lại mối quan hệ với người chị gái tưởng chừng đã mất.
Còn gì tuyệt vời hơn thế?
Cô âm thầm nghĩ: Quẻ của chị Kỷ Hòa đúng là đáng đồng tiền bát gạo thật.
Kỷ Hòa nhìn nét mặt rạng rỡ, thoải mái của Điền Lâm Sam, như muốn nói thêm điều gì đó.
Thế nhưng, đúng lúc ấy…
Một đôi tay kỳ lạ bất ngờ vươn ra từ phía sau, trực tiếp thoa một lớp kem bơ lên mặt Kỷ Hòa!
Tiếng cười trong trẻo của Lương Điềm Điềm vang lên lanh lảnh:
“Ha ha ha! Chị Kỷ ơi, chị mau soi gương đi xem nào!”
Nói rồi, cô nàng còn chưa chịu dừng lại, tiếp tục thoa thêm một lớp kem bơ lên nửa bên mặt còn lại của Kỷ Hòa.
Kỷ Hòa ngẩn người:
“???”
Cái gì thế này? Còn có chiêu tập kích như vậy sao?
Cô lập tức lục trong túi xách, lấy ra một chiếc gương nhỏ.
Và khi soi vào...
Ha.
Hai bên mặt cô dính đầy kem bơ, trông chẳng khác gì một chú mèo con ngơ ngác. Cũng không tệ... kiểu ngốc nghếch dễ thương?
Hạ Phong từ xa thấy cảnh đó, không kìm được mà phấn khích bước tới:
“Nhanh lên mọi người! Mau chụp ảnh lại đi! Không chụp bây giờ thì còn đợi đến bao giờ nữa? Lúc này mà không lưu lại là uổng lắm đấy! Đảm bảo fan của chị Kỷ sẽ được xem tài nguyên độc quyền luôn!”
Ngay lập tức, Kiều Lê quay sang, giọng phản đối rõ ràng:
“Này! Không được đâu! Dừng lại! Tôi không cho phép một bức ảnh xấu nào của nghệ sĩ nhà tôi bị phát tán ra ngoài!”
Hạ Phong chẳng hề nao núng, nhún vai thản nhiên:
“Sợ gì chứ? Khuôn mặt chị Kỷ có góc nào xấu được đâu? Ba trăm sáu mươi độ không có góc chết mà, chụp kiểu gì cũng đẹp hết.”
Kiều Lê nghe xong, ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng cũng không cản nữa.
…
Đêm hôm đó, tài khoản weibo gần như đã "đắp chiếu" tám trăm năm của Hạ Phong bất ngờ được cập nhật trở lại.
Anh ta đăng một bộ ảnh để “kỷ niệm sự kiện trọng đại” này.
Trong số ảnh đó, tấm được đặt ở vị trí trung tâm chính là bức chụp anh và Kỷ Hòa.
Kỷ Hòa trong ảnh đang cười, khuôn mặt bị bôi đầy kem bơ, trông chẳng khác gì một chú mèo nhỏ tinh nghịch.
Fan nhìn thấy tấm ảnh thì lập tức rần rần.
"!!"
“Chị Kỷ của tôi còn có một mặt đáng yêu thế này sao?!”
Ngay sau đó, lượt thích tăng vọt không phanh, chưa đầy vài tiếng đã vượt qua một triệu.
Bình luận phía dưới thì rôm rả:
— “Ôi trời ơi, Hạ Phong đúng kiểu ‘thẳng nam’ chụp ảnh chẳng quan tâm góc độ gì cả, may mà nhan sắc chị Kỷ cứu cánh mới cân lại được!”
— “Lần đầu tiên tôi thấy một chị Kỷ dễ thương thế này đó, chuyện này... có được phép nói to lên không?!”