Cảm giác này vừa tự hào vừa xúc động. Không được, cuối tuần này nhất định phải đưa thằng bé đi chơi, mời con ăn một bữa thật ngon mới được!
Thế nhưng, khi Thuỷ Mộc Tinh Hoa còn đang lâng lâng, Kỷ Hòa bỗng hỏi một câu:
"Cô có phải đã đặt ra một quy tắc là con trai phải làm xong hết bài tập thì mới được cầm điện thoại chơi, và đúng mười giờ tối phải lên giường đi ngủ không?"
"Đúng, đúng vậy. Nhưng… có vấn đề gì sao?" Thuỷ Mộc Tinh Hoa nhíu mày khó hiểu.
Cách nuôi dạy con của cô ấy chẳng phải rất hợp lý sao?
Nhiều phụ huynh còn bắt con cái làm thêm bài tập ngoài giờ, đi học thêm từ sáng đến tối. Cô ấy chỉ yêu cầu con làm hết bài tập trong trường là đã rất thoáng rồi!
Kỷ Hòa chậm rãi nói:
"Trước đây, con trai cô luôn tuân theo quy tắc này. Khoảng tám giờ tối là xong bài tập, vẫn còn dư hai tiếng để chơi điện thoại."
Cô ngừng một chút, rồi tiếp tục:
"Nhưng hai tuần trước, lớp thằng bé đổi giáo viên dạy Toán mới."
Thuỷ Mộc Tinh Hoa trợn tròn mắt, kích động gật đầu:
"Đúng đúng đúng! Streamer à, ngay cả chuyện này mà cô cũng bói ra được sao?! Không uổng công tôi đu livestream của cô lâu như vậy! Nhưng… đổi giáo viên Toán thì có liên quan gì đến chuyện con trai tôi lén làm bài tập?"
Kỷ Hòa nhướn mày, chậm rãi giải thích:
"Giáo viên mới này giao rất nhiều bài tập, khiến mỗi ngày con trai cô phải đến chín rưỡi tối mới làm xong. Điều đó đồng nghĩa với việc thời gian chơi điện thoại bị rút ngắn lại."
Cô mỉm cười đầy ẩn ý.
"Muốn chơi game nhiều hơn, con trai cô chỉ có thể nghĩ cách nói dối rằng mình đã làm xong bài tập, như vậy mới được cầm điện thoại."
Thuỷ Mộc Tinh Hoa hơi há miệng, như thể đang dần hiểu ra điều gì đó.
"Nhưng nếu không làm xong bài tập thì ngày hôm sau sẽ bị giáo viên phạt. Vậy nên thằng bé chỉ còn cách đợi đến tối, nhân lúc cô đã về phòng, lặng lẽ chuồn ra phòng khách, lấy cặp sách đã để sẵn ngoài cửa vào phòng để bổ sung bài tập."
Thuỷ Mộc Tinh Hoa: "…"
Quả nhiên không phải ma quỷ gì cả.
Là do thằng ranh con nhà mình ban đêm lén dậy… làm bù bài tập chưa xong!
Thủy Mộc Tinh Hoa ôm đầu, biểu cảm như vừa bị trời giáng một đòn sét đánh ngang tai.
Trước đó, cô ấy đã rèn con trai mình vào khuôn khổ, tập thói quen chuẩn bị sẵn đồ dùng học tập từ tối hôm trước rồi đặt ngay ngắn trên tủ cạnh cửa. Vậy mà mấy ngày nay cứ đến nửa đêm lại có tiếng lạch cạch trong phòng khách, cô ấy còn sợ đến mức tưởng nhà bị ma ám…
Hóa ra không có con ma nào hết! Chỉ có thằng con trai lén lút chạy ra ngoài hoàn thành bài tập còn dang dở mà thôi!
Bão bình luận lập tức nổ tung:
"Buồn cười c.h.ế.t mất! Từ con ngoan của mẹ bỗng chốc hóa thành con báo của mẹ!"
"Lúc tôi nhỏ cũng thế đấy! Bao lần lừa bố mẹ là đã làm hết bài tập rồi, giờ nghe xong chuyện này mà cứ như thấy chính mình trong gương vậy!"
"Chẳng trách chị gái đây chỉ nghe thấy tiếng động mà mãi không bắt được ai! Nhóc con đang chơi trốn tìm với mẹ nó đó ha ha ha ha!"
"Con trai: Đáng sợ quá! Mình chỉ muốn lén bổ sung bài tập thôi mà, ai ngờ mẹ lại suýt gọi đại sư về bắt ma!"
Thủy Mộc Tinh Hoa lặng người một lúc, rồi bỗng vỗ trán:
"Chẳng trách dạo gần đây thằng bé cứ đòi chơi điện thoại! Hình như nó đang mê cái game Vương Giả gì đó, ngày nào cũng lập đội với bạn bè."
Cô ấy nghiêm mặt: "Không được rồi! Nếu không có buổi livestream này, tôi còn bị nó lừa dài dài mất! Cái trò chơi này đúng là hại người! Tôi phải cấm nó chơi game một tháng để răn đe!"
Nhưng vừa nói đến đây, đầu óc cô ấy lại bắt đầu bay xa…
Nghĩ đến mấy thằng nhóc côn đồ tóc tai bù xù, miệng phì phèo thuốc lá, ngồi lì trong tiệm net, ánh mắt dán chặt vào màn hình… Thủy Mộc Tinh Hoa rùng mình.
Nhưng đúng lúc ấy, Kỷ Hòa chậm rãi lên tiếng:
"Không hẳn đâu. Trò chơi không phải hoàn toàn xấu."
Thủy Mộc Tinh Hoa ngơ ngác: "Hả?"
"Tôi thấy con trai cô khá có năng khiếu trong việc chơi game đấy. Sau này… có thể trở thành một kỹ sư thiết kế phần mềm, thậm chí sáng lập ra một tựa game nổi tiếng."
Mắt Thủy Mộc Tinh Hoa sáng rực: "Thật sao?!"
"Ừm, nhưng vẫn cần người lớn trong nhà hướng dẫn đúng cách."
Kỷ Hòa dừng lại một chút rồi tiếp tục: "Cô cũng thấy rồi đó, trước đây cứ mười một giờ là con cô có thể đi ngủ. Nhưng dạo này vì mải chơi mà phải thức đến tận một giờ sáng để làm bù bài tập. Chắc tuần trước cô vừa bị mời lên trường vì con cô lên lớp không tập trung, đúng không?"
Thủy Mộc Tinh Hoa tròn mắt, gật đầu như gà mổ thóc: "Đúng! Đúng! Đúng luôn!"
Không hổ là Kỷ Hòa! Chuyện gì cũng bói trúng phóc!
Cô ấy lập tức hạ quyết tâm, sau này nhất định sẽ giúp con trai cân bằng giữa học tập và giải trí, không để tình trạng này tiếp diễn nữa!
Chuyện đã được giải quyết xong xuôi, Thủy Mộc Tinh Hoa định ngắt kết nối livestream.
Nhưng đúng lúc ấy, Kỷ Hòa đột nhiên cất giọng: "Khoan đã, nếu cô không có việc gì gấp, chúng ta trò chuyện thêm một chút đi."
Thủy Mộc Tinh Hoa: "???"
Bão bình luận: "???"
Chuyện quái gì thế này?
Từ trước đến nay, Kỷ Hòa chưa từng giữ ai lại trò chuyện, cũng không phải kiểu người thích tán gẫu. Sao hôm nay lại khác thường như vậy?
Chẳng lẽ… chẳng lẽ do chị gái đây quá xinh đẹp, đến mức ngay cả streamer cũng động lòng rồi sao?!
Thủy Mộc Tinh Hoa cũng thấy kỳ lạ.
Nhưng nếu được nói chuyện với streamer mà mình hâm mộ thì tất nhiên là cô ấy vui rồi!
Cô ấy hào hứng đáp: "Tôi không bận gì cả! Vậy chúng ta nói gì đây?"
Kỷ Hòa mỉm cười: "Nói gì cũng được."
Bão bình luận có người tinh ý nhận ra điều bất thường.
"Kỳ lạ ghê! Hình như Kỷ Hòa vừa nói vừa liếc đồng hồ thì phải?"
"Trông có vẻ hơi lo lắng?"
Nhưng Thủy Mộc Tinh Hoa lại hoàn toàn không để ý đến điều đó.
Linh hồn nhiều chuyện trong cô đã bùng cháy!
Streamer nói muốn hỏi gì cũng được đúng không?!
Thế thì cô ấy nhất định phải hỏi một vấn đề hóc búa mới được!
"Streamer à, tôi đã xem Rung Động Tuyệt Đối rồi! Hạ Phong và Dương Vận có thật sự là người yêu của nhau không? Rốt cuộc Hạ Phong thích Dương Vận ở điểm nào vậy?"
Kỷ Hòa: "…"
Cô ấy hoàn toàn không ngờ Thủy Mộc Tinh Hoa lại hỏi chuyện này.
Nếu nói thẳng ra thì chẳng phải đang đào hố chôn sống Hạ Phong sao?
Vì thế, Kỷ Hòa bình thản đáp: "Có lẽ lúc đó mắt anh ta có vấn đề gì đó chăng?"
Thủy Mộc Tinh Hoa phấn khích: "Vậy bây giờ Hạ Phong vẫn độc thân sao?!"
"Đúng thế."