Kỷ Hòa bình tĩnh nhìn Lâu Âm, chậm rãi nói:
"Sự lo lắng của cô Lâm là điều hoàn toàn dễ hiểu. Hai người cứ mãi chia sẻ chung một cơ thể như vậy… về lâu dài chắc chắn không ổn. Cô đã bao giờ nghĩ đến việc tìm một cơ thể khác cho anh ấy chưa?"
Lâu Âm gật đầu:
"Đương nhiên là đã từng nghĩ đến rồi. Khoảng thời gian đó, tôi gần như liên hệ với tất cả nhà tang lễ có thể tìm được, xem qua vô số thi thể. Tôi cũng không phải có ý chiếm đoạt miễn phí – mỗi cơ thể đều đã được tôi xin phép và thương lượng với người nhà. Nhưng dù cố gắng bao nhiêu, kết quả vẫn vô ích. Mỗi lần linh hồn của Lâu Húc cố nhập vào, cơ thể đó lập tức xuất hiện phản ứng bài xích dữ dội, khiến anh ấy đau đớn vô cùng."
Kỷ Hòa trầm ngâm một lát, rồi hỏi:
"Vậy cô có từng nghĩ đến khả năng trao đổi với chính chủ của cơ thể chưa, thay vì chỉ thương lượng với người nhà?"
Lâm Nại lập tức chen vào, giọng đầy kinh ngạc:
"Mẹ kiếp, trao đổi với chính người đó á? Người ta chết rồi còn trao đổi cái nỗi gì?"
Kỷ Hòa mỉm cười, kiên nhẫn giải thích:
"Chưa chết hẳn thì vẫn có cách. Con người khi sắp chết, linh hồn thường không rời khỏi cơ thể ngay mà vẫn còn khoảng thời gian tỉnh táo – ngắn hay dài thì tùy từng người. Trong thời gian đó, nếu hai người đến nhà tang lễ, chọn một thi thể chưa thật sự mất hoàn toàn ý thức, vẫn có thể thương lượng. Nếu được sự đồng ý của hồn phách cũ, Lâu Húc sẽ dễ dàng nhập vào cơ thể mới hơn. Sau khi ổn định, cô có thể đưa cơ thể đó đến gặp tôi, tôi sẽ thử nghĩ cách làm giảm phản ứng bài xích."
Thật ra, theo lý thuyết mà Kỷ Hòa từng đọc trong cổ thư, phương pháp này có thể khả thi – nhưng trong thực tế, cô không dám khẳng định điều gì. Dù sao, thể xác ban đầu của Lâu Húc là phù hợp nhất, nhưng giờ không rõ đã phân hủy đến mức nào rồi.
Lâu Âm khẽ cười, vẻ nhẹ nhõm hiện lên trong mắt:
"Không sao cả. Cô bằng lòng giúp đỡ, với chúng tôi như vậy đã là quá quý giá rồi."
Sau khi tạm biệt Lâu Âm và trao đổi thông tin liên lạc, Kỷ Hòa chỉ cảm thấy trong lòng trăm mối ngổn ngang.
Quả nhiên, bước đi giữa thế giới này, ai cũng mang theo những bí mật mà người khác không thể biết.
Cô chợt nghĩ đến thân phận hội trưởng mà ai cũng ngưỡng mộ – một cô gái bí ẩn đứng đầu Hiệp hội Đạo giáo. Không ai có thể ngờ rằng sau tấm màn thần bí đó lại là một quá khứ rối rắm như vậy.
Kỷ Hòa có thể cảm nhận rất rõ, tu vi của Lâu Âm không hề tầm thường. Cô ấy hẳn cũng hiểu rằng muốn vượt qua ranh giới sinh tử, hoàn toàn là chuyện xa vời. Nhưng dù vậy, Lâu Âm vẫn không từ bỏ – chỉ điều đó thôi đã khiến người khác phải nể phục.
Còn bản thân Kỷ Hòa, trong khoảnh khắc tuyết bất ngờ rơi, cô lại thấy lòng mình dịu lại, dường như có chút mong chờ năm mới đến gần.
Cô ngẩng đầu nhìn trời. Một bông tuyết ẩm rơi trúng mắt, lạnh buốt. Giọng Lâu Âm nhẹ nhàng vang lên bên tai cô:
"Anh... không biết năm nay có thể cùng anh ngắm pháo hoa không..."
Trong cơ thể ấy, Lâu Húc vẫn yên lặng chìm vào giấc ngủ, không có bất kỳ phản hồi nào.
Hôm sau, khi đang lướt xem tin nhắn riêng trên mạng xã hội, Kỷ Hòa bất ngờ phát hiện có một fan lớn của Lương Điềm Điềm nhắn tin cho mình. Cô mở ra đọc cẩn thận, mới biết thì ra sinh nhật của Lương Điềm Điềm sắp đến.
Fan lớn chia sẻ rằng vì biết idol nhà mình là fan trung thành của Kỷ Hòa nên họ muốn đặt một đoạn video chúc mừng sinh nhật từ cô để gửi tặng – tất nhiên là có trả phí đầy đủ. Đây là món quà đặc biệt mà cả fanclub cùng nhau chuẩn bị.
Ban đầu, Kỷ Hòa khá ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó lại thấy trong lòng mình ấm áp.
Hành động của các fan Lương Điềm Điềm thật sự đáng yêu. Nếu Lương Điềm Điềm biết được, chắc chắn sẽ cảm động lắm.
Kỷ Hòa gửi lời phản hồi:
"Video chúc mừng tôi sẽ gửi cho mọi người, nhưng tôi không nhận tiền. Dù sao Điềm Điềm cũng là bạn tốt của tôi."
Fan lớn vô cùng cảm kích, liên tục gửi lời cảm ơn.
Kỷ Hòa sau đó vì tò mò nên đã lên mạng tra ngày sinh nhật của Lương Điềm Điềm. Không ngờ lại rơi đúng vào thứ Năm tuần sau.
Nhưng vấn đề là...
Vài ngày trước, Kỷ Hòa có lướt vòng bạn bè của Lương Điềm Điềm, thấy cô nàng đang bận quay một bộ phim mới, dường như suốt ngày chỉ quanh quẩn trên phim trường. Như vậy thì chắc chắn không thể sắp xếp được thời gian để đi ăn mừng sinh nhật vào thứ năm tuần sau rồi.
Nghĩ tới nghĩ lui, Kỷ Hòa quyết định chọn một cách đơn giản nhưng chân thành—đến tiệm bánh kem nổi tiếng và đắt đỏ nhất thành phố để đặt một chiếc bánh thật đẹp. Cô dự định sẽ mang chiếc bánh đó đến tận nơi, tặng cho Lương Điềm Điềm.
Bộ phim lần này đối với Lương Điềm Điềm mà nói rất quan trọng. Đạo diễn là người vừa từ nước ngoài trở về, tham vọng lớn, muốn mở rộng thị trường trong nước nên đã đầu tư không ít tiền bạc và công sức. Dàn diễn viên quy tụ toàn những tên tuổi kỳ cựu, còn Lương Điềm Điềm là gương mặt trẻ nhất, kinh nghiệm ít nhất trong số đó.
Vào ngày sinh nhật, Kỷ Hòa mang theo bánh kem và một hộp quà tinh tế, tìm đến phim trường nơi Lương Điềm Điềm đang làm việc. Cô đứng yên lặng một lúc bên ngoài, quan sát bạn mình đang diễn. Phải nói công bằng, diễn xuất của Lương Điềm Điềm đã tiến bộ rõ rệt so với trước đây.
Ai mà chẳng có lúc diễn dở chứ? Quan trọng là chịu khó học hỏi và không ngừng rèn luyện. Lương Điềm Điềm đã làm được điều đó.
Giờ nghỉ giải lao, Kỷ Hòa vừa vỗ tay vừa tiến đến:
"Diễn tốt lắm."
Lương Điềm Điềm vừa nhìn thấy cô thì mắt lập tức sáng rỡ như đèn pha.
"Chị Kỷ Hòa!!! Sao chị lại đến đây vậy?!"
Kỷ Hòa mỉm cười, đưa bó hoa và hộp quà trong tay ra.
"Hôm nay là sinh nhật của em mà, em không nhớ sao?"
Lương Điềm Điềm gãi đầu, cười ngượng:
"Trời ơi, em quên béng mất. Mấy ngày nay quay phim đến rối cả não, đầu óc em quay như chong chóng ấy."
Nói xong, cô lập tức lấy điện thoại trong túi ra.
"Vậy thì em phải nhanh tay đăng Weibo thôi! Nếu không fan em mà phát hiện em quên sinh nhật mình thì chắc nổi điên mất!"
Cô vừa lướt điện thoại vừa cười khúc khích.
"Aaaa! Họ dễ thương quá đi mất! Em cảm động quá!"
Fanclub lớn nhất của cô đã đồng loạt đổi avatar sang hình vẽ chibi chúc mừng sinh nhật cô, thậm chí còn chia theo từng địa phương, mỗi tỉnh thành đều có bài đăng lời chúc riêng.
Lương Điềm Điềm vừa xem vừa cười nắc nẻ:
"Năm ngoái thì mấy bạn đó làm video dựa theo tất cả phim em từng tham gia từ khi debut. Trời đất ơi! Lúc đó em xem mà cứ như bị 'bắn tỉa' công khai ấy. Nhất là phim đầu tay... mẹ ơi, em diễn cái gì không biết, đúng là thảm họa! Không trách ai lúc đó ghét em!"
Bất chợt, cô dừng lại, trố mắt nhìn điện thoại:
"Ơ khoan đã! Cái gì đây?! Sao lại có cả video chúc mừng sinh nhật của chị nữa? Rồi mấy video của các ngôi sao khác là sao? Không lẽ năm nay fan em lại âm thầm liên hệ với họ để xin video chúc mừng cho em à?!"
Kỷ Hòa gật đầu mỉm cười:
"Ừ, đúng là họ có tìm đến chị."
Lương Điềm Điềm cười toe:
"Thật tốt quá! Em ngại không dám xin ai cả, vậy mà họ lại làm giúp em rồi! Nhưng mà..."
Cô chỉ vào một ID ngôi sao trong danh sách, lè lưỡi:
"Ngôi sao này ấy, thực ra em với cổ không ưa nhau lắm, em còn khá là ghét cổ nữa. Mà fan em thì không biết điều đó, còn nhiệt tình xin cả video chúc mừng từ cổ cho em. Hu hu hu!"
Kỷ Hòa nhìn cô, dở khóc dở cười.
"Thôi không nhắc cổ nữa." Lương Điềm Điềm nói rồi nhanh chóng chuyển đề tài, bóc quà mà Kỷ Hòa tặng.
"Để xem nào, chị Kỷ Hòa tặng em cái gì đây!"
Kỷ Hòa chậm rãi đáp:
"Cũng không có gì đặc biệt đâu, chỉ là một cái túi thôi..."
Thật ra, cô cũng không biết con gái hiện đại thích gì. Mỹ phẩm thì rẻ quá, không đáng tặng. Sau một hồi khảo sát giá cả, cô quyết định chọn túi xách.
Khi đến cửa hàng, nhìn thấy cô "trông có vẻ chịu chi" nhưng lại chẳng hiểu gì, mấy nhân viên liền nhiệt tình tiếp đón, ra sức giới thiệu những mẫu túi phiên bản giới hạn toàn cầu, độc quyền theo mùa.
Kỷ Hòa chẳng hiểu gì mấy về thời trang, chỉ có thể chọn đại một cái mà nhân viên khẳng định là "con gái ai cũng thích". Cuối cùng cô chọn chiếc túi phiên bản giới hạn mùa Giáng sinh.
Lương Điềm Điềm vừa mở hộp quà đã hét lên:
"Aaaaa!!! Chính là cái này! Em thích nhất cái này luôn! Trước đây em muốn mua mà không được, họ đâu có bán online, chỉ bán trực tiếp thôi! Vậy mà chị mua được! Em yêu chị Kỷ Hòa quá đi mất!"
Cô nâng niu chiếc túi như thể đó là bảo vật, sau đó kéo tay Kỷ Hòa, hớn hở nói:
"Đi thôi đi thôi! Em giới thiệu chị làm quen với mấy đồng nghiệp nhé! Chị cũng biết rồi đấy, đạo diễn Minh đầu tư cực khủng cho bộ phim này, toàn mời những diễn viên kỳ cựu, biết đâu sau này chị và họ sẽ có cơ hội hợp tác với nhau thì sao!"