Mục lục
Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô ta dừng lại giữa không trung, ánh mắt thoáng dao động. Như thể đã nghe hiểu lời của Kỷ Hòa, cô ta chậm rãi buông tay, mặc kệ Mạnh Kiến Bình rơi bịch xuống đất.

Giống như ném đi một túi rác nặng nề.

Sau đó, cô ta lặng lẽ bay đến bên cạnh Kỷ Hòa, cúi đầu đứng yên giữa không trung, không phát ra một âm thanh nào.

Kỷ Hòa chỉ liếc qua Lý Thúy Hoa, giọng nói vẫn trầm ổn nhưng đầy sức nặng:

"Dung Dung còn đang ở bệnh viện chờ bà."

Lý Thúy Hoa ngẩn ra.

Niềm hả hê vì báo được thù tan biến nhanh chóng. Bà ta nhìn thi thể lạnh lẽo trên mặt đất, sắc mặt dần tái đi, cuối cùng cũng kịp phản ứng lại.

Bà ta vội vàng nói:

"Cô Kỷ, cô cứ yên tâm. Chuyện này là do tôi làm, không liên quan đến cô!"

Người phụ nữ lơ lửng giữa không trung bỗng bật cười lạnh lẽo.

"Ha… ngu xuẩn."

Kỷ Hòa chỉ liếc cô ta một cái, không nói gì thêm, xoay người bước ra cửa.

Lý Thúy Hoa ngơ ngác nhìn theo bóng lưng cô, đến khi lấy lại tinh thần thì Kỷ Hòa đã biến mất khỏi tầm mắt.

Bà ta hoảng hốt đuổi theo.

Hoàn toàn không nhận ra rằng, phía sau lưng mình, cánh cửa căn phòng đang chậm rãi khép lại.

Người phụ nữ lơ lửng trên không ngoẹo đầu, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn xuống đống hỗn độn trên nền nhà. Sau đó, như chợt nghĩ ra trò gì thú vị, cô ta bật cười khe khẽ…

Mấy ngày sau.

Con trai lớn của Mạnh Kiến Bình mang quà về thăm nhà, theo như lời dặn của cha.

Ở cổng khu chung cư vẫn là những gương mặt quen thuộc. Mấy ông bà cụ túm tụm trò chuyện, vừa thấy anh ta đi tới, một bà cụ mặt tròn liền lên tiếng theo phản xạ:

"Lão Mạnh à, con trai ông về…"

Nói đến đây, bà ta bỗng khựng lại.

Bình thường, mỗi lần con trai về thăm, Mạnh Kiến Bình đều ra đứng sẵn trước cửa khu nhà, vẻ mặt đắc ý, hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của hàng xóm.

Dù trời mưa hay gió bão, ông ta chưa từng vắng mặt.

Thế nhưng hôm nay lại không thấy đâu.

Con trai ông ta nhíu mày, trong lòng dấy lên cảm giác bất an. Anh ta nhanh chóng bước tới, quét mắt nhìn quanh, nhưng vẫn không thấy bóng dáng cha mình đâu.

"Thật kỳ lạ." Bà cụ mặt tròn chợt vỗ đầu. "Dạo này hình như không gặp Lão Mạnh, mấy người có ai thấy không?"

"Không có."

"Hình như mấy ngày nay cửa nhà ông ta vẫn đóng suốt."

"Sáng nay tôi có nghe thấy tiếng chó sủa, nhưng không biết từ đâu ra."

"Chẳng lẽ… đã xảy ra chuyện gì?"

Một cảm giác bất an lan ra trong đám đông.

Cuối cùng, con trai Mạnh Kiến Bình nhanh chóng chạy lên tầng, đến trước cửa căn hộ của ông ta.

Cảnh tượng bên trong khiến tất cả mọi người đều đứng sững.

Có người lập tức bịt miệng chạy ra ngoài ói.

Có người thì ngây dại, như không thể tin nổi vào mắt mình.

Trên người ông ta, một con chó nhỏ lông trắng đang ra sức giãy giụa, miệng không ngừng phát ra tiếng sủa hoảng loạn.

Đôi mắt Mạnh Kiến Bình đỏ rực như dại đi, hơi thở gấp gáp, ánh mắt khóa chặt vào con chó.

Quần ông ta tụt xuống một nửa, cái thứ ghê tởm kia đang muốn…

Một tiếng thét thất thanh vang lên.

"Đó… đó không phải Nữu Nữu của nhà Khả Khả sao?!"

"Mẹ kiếp! Con chó này bình thường ngoan lắm mà! Sao có thể gặp phải chuyện như vậy?!"

Đám đông dậy lên tiếng xì xào, giận dữ, ghê tởm, căm phẫn.

Con trai lớn của Mạnh Kiến Bình kinh hãi gào lên:

"Ba!"

Anh ta lao đến, một cú đẩy mạnh làm ông ta ngã xuống đất. Con chó nhỏ thoát được, run rẩy chui vào góc, rên lên những tiếng sợ hãi.

Nhưng dù có đẩy ra hay không, danh tiếng của Mạnh Kiến Bình ở khu chung cư này đã hoàn toàn bị hủy hoại.

Mạnh Kiến Bình bị đưa vào bệnh viện.

Những đứa con của ông ta vừa phẫn nộ, vừa nhục nhã. Trong lòng bọn họ dâng lên một suy nghĩ duy nhất: có kẻ nào đó đang cố ý hãm hại cha mình!

Vì vậy, họ lập tức báo cảnh sát.

Nhưng kết quả điều tra lại khiến cả nhà họ Mạnh câm lặng.

Không hề có dấu hiệu ông ta bị người khác hãm hại.

Ngược lại… cảnh sát đã tìm được thứ đáng sợ hơn nhiều.

Một loạt đĩa CD được giấu trong phòng ngủ.

Khi chúng được phát lên, từng hình ảnh hiện ra khiến những người chứng kiến đều thấy lạnh sống lưng.

Người đàn ông xuất hiện trong những đoạn phim kia… chính là Mạnh Kiến Bình.

Những người còn lại trong video, mỗi một người…

Đều là trẻ vị thành niên.

Vụ án này nhanh chóng làm chấn động cả nước.

Không ai có thể tin nổi.

Một ông cụ lúc nào cũng tỏ ra hiền lành, hòa nhã, sống giữa khu chung cư suốt bao năm trời…

Lại là một con quỷ đội lốt người.

Hơn mười cô gái…

Cả một cuộc đời tan nát dưới tay hắn.

Hàng xóm từng quen biết ông ta đều kinh hãi, căm phẫn.

"Trời ơi… Hắn sống ngay giữa chúng ta suốt bao năm… Vậy mà không ai hay biết gì sao?"

"Thứ cầm thú này… sao không chết quách đi cho rồi?!"

Bí mật ghê tởm bị phơi bày.

Nhưng liệu như vậy đã là kết thúc chưa?

...

Từ sau vụ việc, cuối cùng các bậc phụ huynh cũng bắt đầu quan tâm hơn đến lời ăn tiếng nói của con trẻ. Trường học cũng tích cực giáo dục học sinh về cách tự bảo vệ bản thân.

Còn về phần Mạnh Kiến Bình…

Khi tỉnh lại sau cơn hôn mê, thứ đang chờ đợi hắn không phải là tự do, mà là một đôi còng tay lạnh lẽo cùng bản án dài đằng đẵng. Muốn sống không được, muốn chết cũng chẳng xong.

Trong trại giam, những kẻ phạm tội như hắn—đặc biệt là tội cưỡng hiếp—thường nhận được sự "chăm sóc đặc biệt" từ các phạm nhân khác. Và chắc chắn, Mạnh Kiến Bình sẽ không phải là ngoại lệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK