Mục lục
Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đủ rồi."
Sở Dực đột ngột cắt ngang lời hắn, ánh mắt lạnh lẽo như sương:
"Nói lắm như vậy, chẳng qua mày vẫn đang cố biện minh cho hành vi của mình thôi. Bố tao sẵn sàng hy sinh cả tính mạng chỉ để tiêu diệt Rắn Cạp Nong, còn mày thì lại đứng cùng chiến tuyến với lũ khốn đó. Mày không thấy nhục à?"

Từ Diễm cười khẩy.
"Cậu không có tư cách lên lớp tôi. Cậu báo thù cho bố, vì ông ấy quan trọng với cậu. Nhưng bố tôi đối với tôi cũng quan trọng không kém."

"Nhưng cuối cùng, tao không giết mày." Giọng Sở Dực trầm xuống, nhưng từng chữ đều nặng như đá. "Tao sẽ giao mày cho pháp luật xử lý."
Anh nhìn thẳng vào Từ Diễm, ánh mắt đỏ hoe nhưng không run rẩy.

"Mày phải nhớ kỹ điều này: Tao không giết mày không có nghĩa là tao không muốn tự tay giết mày."
Anh nhấn mạnh từng chữ, giọng nói khản đặc vì kiềm nén.

"Mày sẽ phải trả giá, giống như cái tổ chức Rắn Cạp Nong kia, tất cả rồi cũng sẽ phải sa lưới. Việc bố tao chưa làm xong, tao sẽ thay ông ấy tiếp tục.
Còn mày... từ giờ có thể chính thức rời khỏi cuộc chơi rồi."

Từ Diễm không đáp.
Hàm răng hắn nghiến chặt, mạnh đến mức tưởng chừng có thể nghiền nát cả lợi, cả răng thành bột. Hắn nhìn Sở Dực chằm chằm bằng ánh mắt đầy oán độc.

"Sở Dực, cậu chẳng qua là may mắn hơn tôi thôi... Nếu vị trí này đổi lại là cậu, cậu có chắc là vẫn giữ được bình tĩnh như bây giờ không?"

Sở Dực khẽ thở dài, đáp lại một cách dứt khoát:
"Tao không biết. Nhưng ít nhất hiện tại, tao không như mày. Như vậy là đủ rồi."

Vì vẫn đang trong kỳ nghỉ phép nên Sở Dực đã gọi cho đồng nghiệp, nhờ họ cử người đến bắt giữ Từ Diễm.

Tối tháng mười một, trời lạnh thấu xương.
Sở Dực đứng lặng một mình trên con phố vắng, cảm thấy trong lòng yên bình một cách lạ thường.

Anh muốn khóc, cũng muốn cười.

Để triệt hạ Rắn Cạp Nong, quá nhiều người đã phải trả giá bằng cả máu và nước mắt.
Trong đầu anh vẫn luôn văng vẳng câu nói năm xưa của bố:
"Tiểu Dực, sau này con có muốn làm cảnh sát không? Nghề này không giống trong phim ảnh hay tiểu thuyết đâu. Muốn làm cảnh sát, con phải học cách từ bỏ rất nhiều thứ."

Từ bỏ danh tiếng.
Từ bỏ người thân.
Thậm chí là từ bỏ cả mạng sống.

Sở Dực không thể nào dùng lời để diễn tả cảm xúc của mình lúc này. Nhưng ít ra, năm nay khi về thắp hương cho bố, anh cũng đã có thể cầm theo một cành hoa, kể với ông rằng cuối cùng họ đã làm được.

Sau một thời gian nghỉ ngơi, công ty Xán Tinh đã sắp xếp cho Kỷ Hòa tham gia một chương trình giải trí tên là "Giai điệu tự nhiên".

Đây là show truyền hình mới được một đài lớn đầu tư sản xuất trong năm nay, lấy chủ đề về nông thôn, thiên nhiên, kết hợp với quảng bá du lịch địa phương. Ý tưởng vừa sáng tạo lại dễ thu hút khán giả, chưa phát sóng đã tạo được tiếng vang đáng kể.

Chương trình có tổng cộng sáu người tham gia – ba nam, ba nữ.
Kỷ Hòa liếc nhìn danh sách, nhận ra không ít gương mặt quen thuộc.

Phía nam có Tiêu Trạch Trình – một diễn viên nổi tiếng, và Diệp Chi Tinh – cựu thành viên nhóm nhạc thần tượng TLMES.
Phía nữ có Lương Điềm Điềm và Sầm Ninh – đều là những người quen cũ trong giới.

Tin tức về việc Sầm Ninh góp mặt trong "Giai điệu tự nhiên" vừa được tung ra đã lập tức tạo nên cơn sốt trên mạng xã hội:

["Trời ơi, mắt tôi không nhìn nhầm chứ? Sầm Ninh thật sự tham gia gameshow rồi! Vừa có Sầm Ninh vừa có Kỷ Hòa, mắt tôi được gột rửa rồi!"]
["Lâu lắm rồi mới thấy Sầm Ninh trở lại... Cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi."]
["Sau vụ ầm ĩ với nhà họ Thang, chắc chắn cô ấy đã ly hôn. Nhưng thế cũng tốt thôi, phụ nữ nên tự kiếm tiền để không phải sống dựa vào ai."]
["Thấy tên chị là tui bay vô liền luôn! Cố lên chị Sầm Ninh, tụi em luôn ủng hộ chị! Không cần nhà họ Thang cũng sống tốt được!"]
["Điềm Điềm của tôi cũng tham gia show nữa nè! Trời ơi, vui quá!!"]
["Tôi đoán Lương Điềm Điềm nhận lời tham gia show này là vì có Kỷ Hòa... fan girl chính hiệu rồi còn gì! Ghen tị chết mất."]
["Kỷ Hòa lâu lắm rồi chưa tham gia gameshow. Tôi thiếu chị ấy trên màn ảnh quá! Miễn là có chị Kỷ, show dở cỡ nào tôi cũng xem hết!"]

Ngoài ra còn một nam và một nữ mà Kỷ Hòa chưa từng gặp mặt.
Người nam là nghệ sĩ dương cầm Tô Chiếu An – một tài năng trẻ được giới âm nhạc đánh giá cao.
Người nữ là Điền Nhược Kỳ – một gương mặt mới nổi.

Điền Nhược Kỳ năm nay mới mười chín tuổi, vốn chỉ là sinh viên đại học bình thường. Nhờ ngoại hình nhẹ nhàng, trong trẻo, cô nhanh chóng nổi lên trên mạng, sau đó được một talent scout phát hiện và dẫn dắt vào giới giải trí.

Talent scout là người chuyên tìm kiếm nhân tố có tiềm năng phát triển trong các lĩnh vực như âm nhạc, thời trang, điện ảnh, nghệ thuật... Họ sẽ giúp định hướng và kết nối cơ hội cho những người mới.

Việc Điền Nhược Kỳ nhận lời tham gia chương trình lần này cũng là một bước đi chiến lược – tăng độ phủ sóng, củng cố hình ảnh trong công chúng.

Một tuần sau, Kỷ Hòa thuận lợi đến địa điểm ghi hình—thành phố J, tỉnh C, thôn Dương Đầu.

Đây là một ngôi làng nhỏ nằm sâu trong vùng hẻo lánh, điều kiện lạc hậu đến mức xe ô tô không thể vào được. Tất cả mọi người khi vào làng đều phải ngồi xe ba bánh.

Khi Kỷ Hòa vừa đến nơi, cô đã thấy ba người là Lương Điềm Điềm, Diệp Chi Tinh và Tiêu Trạch Trình có mặt từ trước. Cả ba đang đứng co ro giữa gió lạnh, gương mặt ai nấy đều trắng bệch vì rét.

Đặc biệt là Lương Điềm Điềm—mặc cho tiết trời giá buốt, cô vẫn cố gắng giữ hình tượng bằng cách diện váy ngắn, để lộ đôi chân dài thẳng tắp. Gió lạnh thổi ào ào khiến cô liên tục hắt xì.

Tiêu Trạch Trình khoác một chiếc áo dày cộm mà trông vẫn không khá hơn là bao, môi tái mét, trông như sắp đóng băng.

Diệp Chi Tinh thì giống như con gà mái đang lên cơn sốt, kéo khóa áo khoác gió lên tận cổ rồi chạy tới chạy lui, chân bước nhỏ xíu như muốn giữ ấm bằng vận động.

Khi Kỷ Hòa xuất hiện, ba người đồng loạt quay đầu lại, ánh mắt như sáng rỡ lên vì hy vọng tìm được chút ấm áp từ cô. Sau đó họ đồng thanh thốt lên:

"Trời ơi chị Kỷ, chị không thấy lạnh hả?!"

Kỷ Hòa chỉ mặc một chiếc áo khoác gió mỏng, nghe vậy thì hơi nghiêng đầu:
"Cũng bình thường mà."

Diệp Chi Tinh khoanh tay trước ngực, nghiêm túc nói:
"Không hổ danh là chị Kỷ của em, đúng là đáng sợ thật."

"Đúng vậy! Tụi em đang sống giữa mùa đông mà chị như đang tận hưởng mùa hè vậy đó." Lương Điềm Điềm vừa nói vừa hắt xì một cái rõ to.

Kỷ Hòa nhìn cô mà suýt bật cười. Cô có thể chịu lạnh tốt nhờ tu vi hộ thân, thể chất khác hẳn người thường, nên cảm giác lạnh lẽo với cô không đáng kể. Cô biết không thể lấy mình làm tiêu chuẩn chung cho tất cả mọi người.

Cô khẽ nghiêng đầu, nhìn Lương Điềm Điềm rồi cười nhẹ:
"Thật ra chị thấy em cũng giống như đang tận hưởng mùa hè vậy đó."

Lương Điềm Điềm suýt nữa nghẹn lời.
"Em… em thật sự lạnh lắm! Nhưng mà em sĩ diện, em không muốn mặc mấy bộ đồ dày cộm như gấu..."

Kỷ Hòa nhìn cô ấy thêm một lúc, rồi không nói thêm gì, nhẹ nhàng cởi áo khoác gió của mình khoác lên người Lương Điềm Điềm.

"Mặc vào đi, đừng để bị cảm lạnh."

Lương Điềm Điềm mở to mắt nhìn cô, như không tin nổi. Sau đó ánh mắt cô lập tức phát sáng, nhìn Kỷ Hòa bằng ánh mắt sùng bái như fan cuồng nhìn thần tượng.

Trên livestream, dòng bình luận cũng bùng nổ:

[“Aaaa ghen tị quá! Tôi cũng muốn mặc áo khoác của chị Kỷ!!”]
[“Chị Kỷ đúng chuẩn boyfriend material luôn. Tôi yêu chị mất rồi!”]
[“Thật ra Lương Điềm Điềm mặc áo khoác cũng xinh lắm. Nhưng mà minh tinh bây giờ liều mạng thật, tôi mà mặc váy ngắn trong thời tiết này chắc đông cứng mất.”]

Một lúc sau, Sầm Ninh và Tô Chiếu An cũng đến nơi.

Tô Chiếu An là kiểu nghệ sĩ ít xuất hiện, hiếm khi tham gia gameshow. Nhưng nhờ gương mặt đẹp trai, dù không hoạt động nhiều vẫn có lượng fan ổn định.

Còn Sầm Ninh—khi cô xuất hiện, cả đoàn đều im lặng trong vài giây.

Sầm Ninh thật sự rất đẹp. Trong bối cảnh lạnh lẽo và xập xệ này, sự xuất hiện của cô giống như một luồng ánh sáng lạ thường, khiến người ta không thể rời mắt.

Chủ yếu là vì gần đây cô dính vào một scandal khá ồn ào, nên sự xuất hiện lần này khiến ai cũng tò mò. Hơn nữa, cô đã vắng bóng khỏi giới giải trí một thời gian khá dài, không quen mặt với những nghệ sĩ thế hệ mới.

Sầm Ninh cũng hiểu rõ điều đó. Cô khẽ vuốt lại mái tóc, cười nhẹ có phần ngại ngùng.

"Lâu lắm rồi tôi mới tham gia một gameshow, nhiều thứ không quen, mong mọi người giúp đỡ thêm."

Nói rồi, cô quay sang nhìn Kỷ Hòa, mỉm cười chân thành.
"Cảm ơn cô, Kỷ Hòa."

Dù cô từng mất đi đứa con trong một biến cố, nhưng trong lòng vẫn mang ơn sâu sắc với Kỷ Hòa.

Dòng bình luận lại sôi nổi:

["Fan của hai nhà chắc mừng rơi nước mắt, đúng là tiệc nhan sắc!"]
["Chị Kỷ của tôi dạo này cứ như bảo bối quốc dân, ai gặp cũng muốn che chở."]
["Có khi nào Lương Điềm Điềm nên thấy nguy cơ rồi không nhỉ?"]

Cuối cùng, Điền Nhược Kỳ cũng có mặt.

Cô có gương mặt thanh tú, hình tượng trong sáng, tóc tết hai bên, váy dài caro, trông như nữ thần học đường bước ra từ phim truyền hình.

Khi mọi người đã tụ đủ, đạo diễn Lý Mậu cũng đến.

Kỷ Hòa từng gặp anh ta một lần trong show tuyển chọn “Con đường ánh sao”. Khi đó, Lý Mậu từng mời cô làm khách mời đặc biệt. Nhưng cuối cùng, khi phát hiện ra có người đạo nhái trong chương trình, Kỷ Hòa không ngần ngại mắng thẳng trên sóng ghi hình, khiến cả giới giải trí phải xôn xao.

Gan dạ của cô khiến cả Lý Mậu, một người lăn lộn trong nghề đã lâu, cũng phải giật mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK