Mục lục
Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bào Tinh Tinh nghiến răng, nói: "Nếu em trai tôi học giỏi thì không nói làm gì, nhưng sự thật là nó hoàn toàn không xứng đáng! Nó không hề có ý thức học hành. Năm đó, nó thi trượt cấp ba, gia đình phải chạy vạy khắp nơi để xin cho nó vào học ở trường cấp ba trong làng. Cứ giúp nó như thế, nhưng có ích gì đâu? Thực tế, nó chỉ là người chiếm vị trí mà không biết sử dụng, giống như chiếm nhà vệ sinh mà không đi, bùn loãng không thể trát nổi tường vậy!"

() "Chiếm nhà vệ sinh mà không đi": ám chỉ người chiếm giữ tài nguyên hay vị trí nhưng không sử dụng một cách hiệu quả hoặc không cho người khác sử dụng. () "Bùn loãng không thể trát nổi tường": ám chỉ người vô dụng hoặc kém cỏi, không thể làm gì có ích hay cải thiện tình hình.

Nghe những lời của Bào Tinh Tinh, Cát Niệm không khỏi chậc lưỡi.

"Trọng nam khinh nữ thật đáng ghét!" Cô ta lắc đầu nói, "May mà gia đình tôi rất tiến bộ và tôn trọng lẫn nhau."

Bào Tinh Tinh bình tĩnh đáp: "Không sao đâu. Tôi đã cắt đứt quan hệ với họ, tôi sẽ không tha thứ cho họ nữa. Thực ra, chuyện này lại là điều tốt đối với tôi."

Cô tiếp tục: "Nhiều năm qua, tôi đã trưởng thành, kiếm được nhiều tiền, nhưng họ vẫn không buông tha cho tôi. Lúc nào cũng muốn tôi chuyển tiền cho thằng em trai vô dụng đó. Bây giờ, cuối cùng tôi cũng có lý do để thoát khỏi họ."

Bào Tinh Tinh nhìn xa xăm, ánh mắt đầy kiên quyết: "Tôi muốn xem thử, không có sự giúp đỡ của tôi, thì thằng em trai mà bố mẹ tôi luôn tự hào sẽ ra sao."

Cô cảm thấy một niềm vui kỳ lạ khi nghĩ đến kết quả này.

Dịch Xuyên, người đứng bên cạnh, thấy cô ấy có vẻ trầm tư, liền an ủi: "Đạo diễn Bào, cô đừng buồn. Cô rất xuất sắc. Người xuất sắc sẽ luôn tỏa sáng ở bất kỳ đâu. Dù không có tấm bằng đó, cô vẫn thành công mà, phải không?"

Bào Tinh Tinh mỉm cười, gật đầu: "Ừ, đúng vậy."

Dù mọi chuyện khiến cô phải chịu đựng nỗi đau trong nhiều năm, nhưng giờ đây cuối cùng cô cũng có được câu trả lời. Cô nhẹ nhàng nói: "Dù họ không ủng hộ tôi, tôi vẫn sẽ đạt được thành tựu, để họ phải hối hận."

Cô nâng ly, ánh mắt kiên định: "Vì vậy, mọi người phải cùng cố gắng quay bộ phim này! Cố gắng để phim đạt doanh thu cao và giành giải thưởng lớn vào cuối năm!"

"Được!!" Mọi người hô to, dù phim chưa quay nhưng tinh thần họ đã rất cao.

'Người trong vở kịch' chắc chắn sẽ thành công!

Trong giới giải trí, không phải ai cũng muốn làm phim kinh dị.

Thứ nhất, thể loại này có ít khán giả, thứ hai là có rất nhiều điều kiêng kỵ.

Bởi tính chất đặc biệt của thể loại kinh dị, dễ thu hút những thứ không sạch sẽ, nên trước khi quay phải cúng bái thần linh trong vòng trăm dặm để thể hiện lòng tôn kính.

Có những đạo diễn không tin vào điều này, cuối cùng đều phải trả giá đắt.

Trong bộ phim 'Người trong vở kịch', Dịch Xuyên phải đóng hai vai. Một trong số đó là vai Đường Minh Hoàng Lý Long Cơ nổi tiếng, tổ sư của giới hí kịch.

(*) Hí kịch, hay còn gọi là kinh kịch, là một thể loại ca kịch truyền thống của Trung Quốc.

Lý Long Cơ là một vị vua nổi tiếng với chính khí cương trực, và sau khi qua đời, linh khí của ông cũng mạnh mẽ hơn người thường.

Có một quy tắc bất thành văn là những người có linh khí mạnh mẽ như vậy sẽ rất để ý đến hình ảnh của mình trên trần gian. Trước khi quay phim, cần phải ném Chén Thánh xin phép họ để hỏi xem liệu họ có đồng ý cho ai đóng vai họ hay không.

Chén Thánh là một công cụ bói toán bằng gỗ, được cắt đôi từ giữa, có hình dạng giống mặt trăng.

Dịch Xuyên, lần đầu tiên quay phim kinh dị, rất ngạc nhiên khi nghe đến quy tắc này. Cậu ấy tròn mắt hỏi: "Thật hay giả vậy?"

Bào Tinh Tinh vỗ mạnh vào lưng cậu ấy, mỉm cười: "Tất nhiên là thật rồi. Cậu đừng nói vậy, tôi sợ đấy. Không tin thì hỏi cô Kỷ Hòa đi."

Kỷ Hòa gật đầu, thêm vào: "Đúng, thật sự có quy tắc này."

Dịch Xuyên ngập ngừng, hỏi lại: "Vậy... vậy thì hỏi đi?"

Bào Tinh Tinh liếc cậu ấy, mắt sáng lên: "Cậu hỏi đi."

Dịch Xuyên ngơ ngác: "Hả, tôi hỏi sao??"

Bào Tinh Tinh nhìn cậu với ánh mắt thương hại: "Tất nhiên là cậu hỏi rồi! Vì cậu đóng vai mà."

Dịch Xuyên vội vàng hiểu ra, gật đầu: "Ồ ồ..."

Cậu ấy cứ tưởng là đạo diễn phụ trách chọn vai sẽ hỏi, ai ngờ lại là mình phải làm.

May mắn thay, có Kỷ Hòa bên cạnh để hỗ trợ.

Dựa theo hướng dẫn của Kỷ Hòa, Dịch Xuyên chắp hai tay, kẹp Chén Thánh vào giữa lòng bàn tay, sau đó từ từ nâng cao hai tay, đưa lên ngang mắt. Trong lòng cậu thầm niệm tên mình, ngày tháng năm sinh và điều mình muốn hỏi.

"Thưa ngài Long Cơ, tôi muốn hỏi ngài có cho phép tôi đóng vai ngài không? Từ khi ra mắt đến nay, tôi luôn chăm chỉ, nộp thuế đầy đủ, không làm điều gì sai trái, là một người rất tốt. Ngài… hẳn sẽ đồng ý chứ?"

Sau khi niệm xong, Dịch Xuyên cúi lạy ba lần, rồi từ từ hợp hai tay lại, sau đó tách ra. Chén Thánh từ tay cậu ấy rơi xuống đất.

Trước đó, Kỷ Hòa đã giải thích cho Dịch Xuyên về ý nghĩa của Chén Thánh khi rơi xuống. Cô nói rằng kết quả của mỗi lần ném có thể chia thành ba loại: Chén Thánh, Chén Tiếu và Chén Âm.

Chén Thánh đại diện cho sự đồng ý của thần linh, thậm chí là sự vui mừng. Chén Tiếu là khi thần linh không can thiệp, không có phản ứng gì. Nhưng nếu là Chén Âm, điều này có nghĩa là thần linh không đồng ý, là một điềm xấu, và nếu cố tình làm trái ý sẽ bị thần linh trừng phạt.

Còn về số lần ném, Chén Thánh phải được ném ba lần liên tiếp. Nếu cả ba lần đều là Chén Thánh, thì có thể xác định rằng thần linh đồng ý, cho phép việc đó.

“Leng keng!”

Dịch Xuyên hào hứng nhìn xuống Chén Thánh dưới chân sau lần ném đầu tiên, cậu ấy nghĩ rằng đây chỉ là một hình thức, không ngờ…

“Kết quả này là… Chén Âm!!”

Cát Niệm đứng bên cạnh cũng há hốc miệng, bất ngờ: “Là Chén Âm sao?”

“Đúng vậy!!” Dịch Xuyên gật đầu, mặt mày trông rất khó chịu: “Tôi nhớ rất rõ, vừa nãy Kỷ Hòa đã nói với tôi rằng nếu là Chén Âm thì có nghĩa là thần linh không đồng ý. Nếu cứ tiếp tục, sẽ gặp chuyện lớn.”

Cát Niệm lo lắng nhìn Chén Thánh dưới đất, trong khi Dịch Xuyên đang đắn đo. Cậu là người mới trong ngành, và vai diễn này thật sự khó khăn để có được. Nếu bỏ cuộc thì thật đáng tiếc, nhưng việc thần linh không đồng ý lại khiến cậu không thể không lo sợ.

“Cậu thử ném thêm hai lần nữa xem?” Cát Niệm đề nghị, giọng có phần thăm dò.

Lúc này, cả đoàn phim đã chuẩn bị xong cảnh quay. Họ đang đứng trong một linh đường, nơi có cờ chiêu hồn bay phất phới, và phía trước là một chiếc quan tài đen. Một cơn gió lạnh thổi qua, khiến không khí càng thêm u ám.

Dịch Xuyên cảm thấy mồ hôi lạnh dọc sống lưng. Điều này chẳng phải là điềm xấu sao? Cậu không muốn tin vào những điều như vậy, nhưng cảm giác trong người lại rất mạnh mẽ.

“Thử thêm vài lần nữa đi.” Dịch Xuyên quyết định, không muốn bỏ cuộc.

Cậu càng thêm nghiêm túc, quỳ xuống, hai tay cầm Chén Thánh, trong lòng lẩm bẩm cầu nguyện.

“Keng!”

“Keng!”

Cậu ném thêm ba lần nữa, và mỗi lần đều là Chén Âm!

Mọi thứ xung quanh càng trở nên lạnh lẽo hơn, cờ chiêu hồn như bay mạnh hơn, và nhiệt độ trong linh đường dường như giảm xuống mười độ. Dịch Xuyên và Cát Niệm nhìn kết quả không nói nên lời.

Liên tiếp ba lần đều là điềm xấu! Đây có phải là dấu hiệu xui xẻo, báo trước tai họa sẽ đến?

Hai người bọn họ đều nghĩ đến điều đó, nhưng không ai dám thốt ra lời nào.

“Cái đó…” Cuối cùng Dịch Xuyên lên tiếng trước: “Nếu không được thật thì tôi sẽ không đóng vai này nữa.”

Cậu biết, trong việc quay phim kinh dị, có rất nhiều điều kiêng kỵ. Một lần Chén Âm còn có thể chấp nhận được, nhưng bốn lần liên tiếp, điều này chứng tỏ có một lực lượng nào đó đang ngăn cản cậu đóng vai này. Nếu cố tình làm trái ý, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Cậu chỉ muốn đóng phim thôi, không muốn đánh đổi cả mạng sống.

Lúc này, Kỷ Hòa và Bào Tinh Tinh cùng bước vào. Bào Tinh Tinh nhìn cảnh tượng này và hỏi: “Sao rồi, kết quả Chén Thánh ra chưa?”

“Ra rồi.” Dịch Xuyên vẻ mặt nặng nề trả lời: “Bốn lần liên tiếp đều là Chén Âm, tôi sợ tôi không thể tiếp tục đóng phim nữa.”

“Gì, bốn lần đều là Chén Âm?” Bào Tinh Tinh trợn mắt nhìn, không thể tin vào tai mình.

Cô ấy không thể hiểu được, phim còn chưa chính thức bắt đầu mà sao lại gặp phải chuyện lạ như vậy? Cô nhớ rằng một số tiền bối trong ngành đã nói rằng, trước khi quay phim kinh dị, nếu xảy ra sự cố không bình thường như vậy, nhất định phải dừng lại, nếu không sẽ có chuyện rất tồi tệ xảy ra.

Sự sợ hãi lan tỏa giữa mọi người, không ai dám chắc chắn về chuyện gì đang xảy ra.

Kỷ Hòa nhìn chăm chú vào Chén Thánh dưới chân Dịch Xuyên một lúc lâu, sau đó nhẹ nhàng nói: “Dịch Xuyên, hình như cậu nhớ nhầm rồi… Đây rõ ràng là kết quả Chén Thánh, nghĩa là thần linh đồng ý.”

“Cậu có nhầm lẫn giữa Chén Thánh và Chén Âm không?” Kỷ Hòa hỏi lại.

Dịch Xuyên ngớ người: “Hả?”

Mọi người đều tròn mắt, ngạc nhiên.

Dịch Xuyên ngượng ngùng cười, gãi đầu: “À… sự cố thôi, sự cố thôi…”

Cát Niệm không biết nói gì, chỉ đành thở dài: “Vừa nãy cậu còn bảo là nhớ rõ mà?”

Dịch Xuyên cố gắng giải thích, nhưng cảm giác lo lắng lúc trước chẳng còn đâu nữa, thay vào đó là sự thở phào nhẹ nhõm.

“Nhưng may mà, chỉ cần cuối cùng là điềm lành thì cũng được rồi.” Cậu tự an ủi mình.

Sau khi mọi người chuẩn bị xong, và tình hình trở lại bình thường, đoàn phim bắt đầu làm theo kế hoạch quay phim. Cảnh đầu tiên được quay trong một phòng thí nghiệm bỏ hoang, với sự tham gia của Kỷ Hòa và Dịch Xuyên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK