Mục lục
Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỷ Hòa nhìn người đại diện, không đáp lời. Cô biết rõ, từ khi nguyên chủ bước chân vào giới giải trí, nhờ mối quan hệ với Kỷ gia, cô nhận được đãi ngộ cao nhất. Nhưng giờ đây, tất cả đã thay đổi.

Lưu Thu Nhã quăng một loạt hợp đồng lên bàn. "Đây là hợp đồng giải ước. Ký đi! Ngoài ra, cô phải chịu trách nhiệm bồi thường thiệt hại cho những hợp đồng này. Tự xem đi!"

Kỷ Hòa cầm lấy xấp hợp đồng, đọc kỹ từng trang một. Thái độ của cô khiến Lưu Thu Nhã không khỏi mất kiên nhẫn.

"Có gì mà xem? Cô ký đại cho xong!"

Kỷ Hòa bình thản đáp lại: "Nếu không xem kỹ, làm sao biết có vấn đề hay không?"

Lời nói của cô khiến Lưu Thu Nhã nghẹn họng. Kỷ Hòa chọn ra ba hợp đồng và đẩy về phía đối phương.

"Những bản này, tôi chưa từng ký. Cô giải thích sao đây?"

Sắc mặt Lưu Thu Nhã tái mét, ánh mắt lóe lên vẻ lúng túng. Sau một hồi ngập ngừng, cô ta lẩm bẩm: "Chắc là nhầm lẫn thôi. Tôi sẽ kiểm tra lại."

Kỷ Hòa không đôi co thêm, nhanh chóng ký vào các hợp đồng hợp lệ. Trước khi rời đi, cô nhìn thẳng vào Lưu Thu Nhã, đôi mắt sắc lạnh.

"Cẩn thận đấy. Đi đêm lắm có ngày gặp ma."

Rời khỏi công ty, Kỷ Hòa nhìn lên tòa nhà Xán Tinh, thở dài. Trên vai cô giờ đây là khoản nợ hơn hai mươi triệu tệ. Đang loay hoay nghĩ cách giải quyết, bụng cô bỗng phát ra tiếng kêu "lộc cộc".

Nhìn quanh, cô phát hiện một cửa hàng tiện lợi gần đó. Lần đầu bước vào nơi này, Kỷ Hòa chọn đại vài món ăn nhìn có vẻ ngon. Khi nhân viên thu ngân báo tổng hóa đơn 50 tệ, cô không khỏi đau lòng:

"Chỉ vài món này mà đã mất một phần tư tiền..."

“Cái này cần hâm nóng không?”

Anh thu ngân cầm hộp cơm thịt bò tiêu đen lên, nhìn Kỷ Hòa rồi hỏi.

Cô hơi ngẩn người trước câu hỏi bất ngờ, nhưng anh ta không đợi câu trả lời, lập tức đặt hộp cơm vào lò vi sóng.

Chỉ sau vài phút, hộp cơm được hâm nóng vừa đủ. Anh thu ngân cẩn thận đưa cho cô, không quên dặn: “Cẩn thận bỏng.”

Kỷ Hòa nhận hộp cơm, bưng đến khu vực ăn uống trong cửa hàng tiện lợi. Mọi thứ xung quanh với cô đều lạ lẫm, dù ký ức của nguyên chủ vẫn còn đó. Lần đầu tiên ngồi trong một không gian đơn giản như thế này, cô tò mò múc một thìa cơm đưa lên miệng.

Hương vị vừa trôi xuống cổ họng, mắt cô lập tức sáng lên.

“Không ngờ lại ngon như vậy.”

Cảm giác thỏa mãn bất ngờ khiến cô chú tâm thưởng thức bữa ăn giản dị này hơn. Từng miếng cơm, từng miếng thịt bò hòa quyện với hương vị tiêu đen làm cô không kìm được mà ăn nhanh hơn.

Lúc này, cửa hàng tiện lợi vang lên tiếng chuông nhỏ từ cánh cửa tự động. Một người đàn ông mặc âu phục bước vào. Đó là Lý Dũng – tài xế và cũng là người từng theo cô Kỷ nhiều năm.

Hôm nay, anh ta được lệnh đưa cô đến công ty giải trí Xán Tinh ký hợp đồng chấm dứt hợp tác. Sau đó, anh vốn định về nhà nghỉ ngơi, nhưng sự kiện suýt mất mạng hôm qua vẫn khiến anh ám ảnh. Đúng lúc đi ngang qua đây, anh vô tình nhìn thấy Kỷ Hòa đang ngồi ăn cơm với vẻ mặt cực kỳ mãn nguyện.

Lý Dũng do dự giây lát rồi quyết định tiến lại gần.

“Cô Kỷ.”

Kỷ Hòa ngẩng lên, không tỏ vẻ bất ngờ, chỉ nhàn nhạt đáp: “Là anh à.”

Miệng cô vẫn nhai một miếng thanh cua, trông hoàn toàn thoải mái.

Lý Dũng kéo ghế ngồi xuống đối diện cô, mắt nhìn thẳng, vẻ mặt đầy nghiêm túc. “Cô Kỷ, chuyện hôm qua... Sao cô biết cây sẽ đổ?”

Kỷ Hòa nuốt nốt miếng cơm cuối, chậm rãi đặt thìa xuống, lấy khăn giấy lau miệng rồi điềm nhiên trả lời: “Tôi không biết cây sẽ đổ. Nhưng hôm qua tôi nhìn tướng mặt anh, thấy rõ anh gặp họa huyết quang.”

“Họa huyết quang?” Lý Dũng ngạc nhiên đến mức suýt đứng bật dậy. “Thế... bây giờ tôi còn không?”

“Không còn nữa.”

Lý Dũng thở phào nhẹ nhõm. Cảm giác căng thẳng trong lòng tan biến, nhưng sự tò mò thì không. Một lát sau, anh lúng túng lên tiếng: “Cô Kỷ, có lẽ hơi đường đột, nhưng cô có thể xem giúp cháu gái tôi được không? Tôi biết quy tắc. Cô cứ ra giá.”

Câu hỏi khiến Kỷ Hòa khựng lại.

Phải rồi, sao cô lại quên mất nhỉ? Dù không còn tu vi, cô vẫn giữ được khả năng xem bói! Đây chẳng phải là cơ hội kiếm tiền hay sao?

Cô nhìn thẳng vào Lý Dũng, mắt hơi nheo lại như đang đánh giá. Sự tập trung của cô khiến Lý Dũng bất giác căng thẳng, tự hỏi liệu có phải mình vừa làm gì sai.

“Anh nghĩ, tôi nên lấy bao nhiêu?” Kỷ Hòa hỏi thẳng, giọng nghiêm túc.

Câu hỏi này làm Lý Dũng bối rối hơn. “Cô Kỷ, tôi... tôi không biết. Cô muốn bao nhiêu?”

Kỷ Hòa nhíu mày suy nghĩ. Thực lòng, cô không hề có khái niệm về giá trị tiền bạc ở thế giới này. Cô hiện tại nghèo đến mức chỉ còn hơn hai trăm tệ trong túi, mà còn đang mang khoản nợ hai mươi triệu. Sau một hồi cân nhắc, cô thăm dò:

“Hai nghìn, được không?”

Lý Dũng hơi ngạc nhiên. “Hai nghìn?”

Kỷ Hòa thầm tính toán trong lòng: Nếu mỗi lần xem bói được hai nghìn, chỉ cần bói mười nghìn lần là trả hết nợ!

Lý Dũng lặng người. Làm tài xế cho nhà họ Kỷ nhiều năm, anh không phải chưa từng nghe về những người xem phong thủy hay đoán mệnh trong giới nhà giàu. Những người đó, chỉ cần đưa tay phẩy quạt, là đã kiếm hàng triệu. Dù chỉ một việc nhỏ như chọn ngày lành tháng tốt cũng có thể lấy giá vài chục nghìn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK