Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 136

“Ba đã ly hôn với mẹ từ khi con còn rất nhỏ rồi, ông đi Đông Thành, chỉ thỉnh thoảng sẽ gửi thư, gửi tiền cho con và mẹ.”

“Vậy trước khi mẹ rời đi có nói gì không?” Hai mắt tôi híp lại, vấn đề này mới là điều tôi thật sự muốn hỏi, cô bé đêm hôm ra ngoài tìm mẹ, chứng minh mẹ nhất định đã rời đi cô bé, mà tôi nhận nhờ vả từ Underworld Show, vậy chân tướng không thể nghi ngờ là rất tàn khốc.

Bây giờ tôi chỉ muốn làm rõ, người ẩn nấp trong chỗ tối tại sao lại ra tay với một cô bé vô tội lương thiện.

Cô gái áo đỏ nhắm vào Trương Dung là vì Trương Dung phá hoại gia đình cô ta, gián tiếp hại chết cô ta, nhân quả báo ứng.

Nhưng từ cuộc ở chung ngắn ngủi mà nói, Y Y bản tính ngây thơ, căn bản không dính dáng tới kẻ phạm pháp.

“Hai tuần trước mẹ công tác, sức khỏe mẹ luôn không tốt, hôm đó vừa xuất viện đã bị người công ty đón đi.”

“Người công ty đón đi?”

“Dạ.”

Logic của cô bé tồn tại rất nhiều kẽ hở, tôi cố hết sức thả lỏng tiết tấu hỏi của mình: “Mẹ cháu đi lâu như vậy, chẳng lẽ một mình cháu không sợ sao?”

“Có dì nhỏ ở với cháu, hơn nữa mỗi tối cháu đều gọi điện thoại cho mẹ.”

“Cháu chắc chắn?”

“Chắc chắn, chính là mẹ.”

Thật là một cô bé kiên cường, tôi thật lâu không nói chuyện, cuối cùng ngồi xổm xuống trước mặt cô bé.

“Y Y, hôm nay cháu có thể đồng ý với chú một việc không?”

“Chuyện gì ạ?”

Thời gian trong phòng chứa xác khủng bố như thể đông cứng lại, hai tay tôi giữ lấy vai cô bé: “Nếu tối nay nhìn thấy mẹ, cháu tuyệt đối đừng đi theo bà, đợi tới trời sáng, nhất định phải đợi tới trời sáng!”

“Tại sao?” Cô bé không hiểu nhìn tôi, ánh mắt trong vắt như nước, sáng bừng như hồ nước trên cao nguyên.

“Không muốn mẹ cháu suốt đời suốt kiếp đau khổ tự trách thì làm theo chú nói.” Nặn ra nụ cười mạnh mẽ, tôi lại đứng dậy, sắc mặt lạnh lùng nhìn chiếc bàn sắt chính giữa đó: “Ra đi, đừng lại giả thần giả quỷ, tôi đã nhìn ra cô rồi!”

Bàn sắt di chuyển, một cô gái từ dưới bàn chui ra, trong tay còn cầm vải trắng.

“Thì ra cô ở đây.” Y Y vô cùng sợ hãi, thực ra tôi sớm đã phát hiện dưới bàn có người, chỉ là không vạch trần.

“Tại sao muốn giúp tôi?” Cô gái mất tích cả đường dẫn tôi đến đây, chính là muốn để tôi nhìn thấy thi thể của tài xế, chứng cứ mấu chốt này vừa xuất hiện, tất cả manh mối vụn vặt trong đầu tôi cuối cùng có thể xâu kết lại.

Cô gái mặt không biểu cảm, như không nghe thấy lời tôi nói, đắp lại vải trắng lên, đi ra ngoài cửa.

Tôi nhìn rất rõ ràng, cô ta dùng tay chân đi.

“Y Y, cháu quen cô gái này sao?”

“Không quen, trước nay chưa từng gặp.”

Không phải bạn của Y Y, trong trí nhớ của tôi cũng không có ấn tượng về cô ta, chỉ là nhìn bóng dáng thấp bé đó, tôi cảm thấy có vài phần quen thuộc.

“Hình thể rất giống Anh Tử, nhưng mặt mày lại hoàn toàn khác nhau.” Bước nhanh theo, tôi và Y Y theo sát cô ta rời khỏi căn phòng này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK