Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 184

Phòng bệnh đôi mà chỉ có một người ở chắc sẽ cảm thấy cô đơn trống trải lắm, nhưng sau khi bước vào thì tôi lại cảm thấy rất bức bối.

Sự bức bối nặng nề này phát ra từ trên mái nhà, khi tôi vô tình nhìn lên thì con ngươi đột nhiên co rút.

Trên tràn nhà sạch sẽ trắng tinh vẽ rất nhiều bức tranh đẫm máu, còn có những lời nguyền rủa độc á tràn đầy oán hận nữa.

“Giết anh ta! Giết anh ta!”

“Tôi muốn lột da anh ta!”

“Báo thù! Đưa dao cho tôi, đưa dao cho tôi!”

“Nhìn đi, máu của anh ta chảy khắp nơi…”

Phần lớn mấy chữ màu đỏ trên đó được viết bằng son môi, một số trong đó viết bằng thuốc đỏ, một số thì viết bằng máu.

Nhìn thấy những lời nguyền rủa dày đặc và rất nhiều hình vẽ người không hoàn chỉnh trên trần nhà, tôi hít sâu một hơi. Khoảnh khắc bước vào cửa, tôi thậm chí còn có ảo tưởng rằng đây là một nhiệm vụ livestream của Underworld Show.

“Tinh thần bị kích thích mạnh, lẽ nào là di chứng từ tai nạn xe cộ?”

Chậm rãi đi đến bên giường người bệnh, mười ngón tay của cô ta đều bị quấn băng, nhưng máu trên đầu ngón tay vẫn không ngừng chảy ra.

tôi không nói gì mà lặng lẽ quan sát tay của cô ta.

Người phụ nữ kiễng chân và dùng tay trái vẽ lên trần nhà phía trên đầu, trong khi tay phải thì đặt trong miệng.

Sau khi vẽ được vài nét, có thể do máu ở đầu ngón tay trái đã đông lại nên cô ta cắn đầu ngón tay phải, máu tươi chảy ra từ đầu ngón tay khiến cô ta bỗng thấy rất vui.

Máu tươi chảy ra từ mười đầu ngón tay bị cắn, nhưng người phụ nữ này dường như không cảm thấy đau đớn, cô ta dùng sức kiễng chân lên tiếp tục tạo ra những tác phẩm đầy máu me trên đỉnh đầu mình.

“Cô ta muốn thể hiện điều gì qua những bức tranh này? Phẫn nộ? Thù hận?” Tôi không biết thưởng thức nghệ thuật, nhưng tôi có thể nhìn ra được logic ngôn ngữ từ những lời nguyền rủa cuồng loạn trên trần nhà.

Nói cách khác, người phụ nữ này không hoàn toàn điên rồ, giữa bọn họ vẫn có thể giao tiếp.

“Tưởng Thi Hàm.”

Nghe thấy tên của mình, người phụ nữ dừng động tác trong tay rồi nghiêng đầu nhìn tôi đứng bên giường.

Ở trong phòng bệnh khép kín, nếu người bình thường bị một người phụ nữ kỳ quặc nhìn chằm chằm thì sẽ cảm thấy rất khó chịu, nhưng tôi thì đã quá quen với điều đó.

“Cô biết Hoàng Quán Hành không?”

Sau khi nghe thấy cái tên trong miệng tôi thì miệng của Tưởng Thi Hàm không ngừng mở to ra, hoảng sợ giống như giọt mực rơi vào ly trà, nhanh chóng lan ra toàn bộ gương mặt.

Mặt mày xinh xắn đáng yêu bỗng trở nên tái nhợt, cô ta dựa sát vào tường, như thể tôi là ma quỷ đến từ địa ngục.

“Sao lại phản ứng lớn như vậy chứ? Rốt cuộc tối hôm đó hai người đã gặp những chuyện gì?”

Cô ta không nói lời nào mà chỉ nắm chăn bông trùm kín đầu, chỉ để lộ đằng sau lưng, từ thắt lưng trở xuống bởi vì sợ hãi mà không ngừng run rẩy.

“Underworld Show đã làm gì các người sao?” Thấy cô ta hoảng sợ thì tôi không khỏi có chút áy náy, cô gái này bị Hoàng Quán Hành làm liên lụy, mà bản thân cô ta thì không làm gì sai cả.

Ngồi cạnh giường, tôi lấy điện thoại ra chụp lại những hình vẽ đẫm máu và những lời nguyền rủa ác độc trên đầu, đợi về sẽ nghiên cứu sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK