Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 154

Lưu mù đã có hơi say rồi, ông ta vung cái đòn gánh: “Tôi đã xem tướng cho cậu mấy lần rồi, kết quả mỗi lần đều không giống nhau hoàn toàn, trong mạng của cậu có đạo, thích hợp làm người tu hành. Như vậy đi, bây giờ tôi dạy cho cậu làm sạch đầu óc, cảnh giới thứ nhất là tâm trai, người có thiên phú cao chỉ cần hô hấp mười lần là có thể nhập cảnh rồi?”

“Được.” Lần đầu tiên tu đạo khó tránh khỏi sẽ có chút khẩn trương, tôi cũng không quan tâm ánh mắt soi mói của những người ở bàn bên cạnh, ngồi xếp bằng, dựa theo lời dạy của Lưu mù tiến vào trạng thái nhập định từng bước từng bước một.

“Cậu có cảm thấy tạp âm bên tai đã nhỏ lại, trong lòng không có vật gì.”

Tôi vừa mới nhắm mắt thì đã suy nghĩ hỗn loạn, những chuyện mà tôi đã trải qua trong mấy ngày nay lướt qua tâm trí tôi giống như một chiếc tàu lượn siêu tốc, theo thói quen, tôi bắt đầu phân tích một cách hợp lý hướng đi của tất cả sự việc.

“Trong tuyến xe buýt 14 vẫn còn có một điểm đáng ngờ chưa được giải quyết, cô bé nhỏ đã giúp đỡ tôi rốt cuộc có phải là Anh Tử hay không, mặc dù vóc dáng khác biệt, nhưng mà âm thanh…”

“Có phải là trong lòng đã tĩnh lặng hơn rất nhiều.” Lưu mù nhẹ nhàng lên tiếng, tôi lại bừng tĩnh.

“Bây giờ không phải là lúc để suy nghĩ những chuyện đó, tôi cần phải thả lỏng đầu óc.” Mặc dù là nghĩ như vậy, nhưng mà chỉ cần nhắm mắt thì lệ quỷ, người chết, manh mối của các vụ án liền xuất hiện.

“Được rồi được rồi, cậu đừng có miễn cưỡng mình.” Lưu mù che mặt: “Tôi để cậu thả lỏng đầu óc, không phải là để cậu suy nghĩ đến chuyện quá khứ, cơ bắp trên mặt đều co rúm lại với nhau, cậu bị kích thích lớn cỡ nào vậy chứ?”

“Có hả?”

“Cậu sắp làm cho đứa nhỏ bàn bên cạnh khóc luôn kìa, còn có mặt mũi hỏi có nữa à? Chúng ta trở về cửa hàng trước đi, xem ra là không có một chút ngọai vật hỗ trợ, cậu rất khó để tiến vào trạng thái.”

Thanh toán xong, chúng tôi trở về đường Thinh Đường.

Lưu mù xem cách trang trí phòng ốc, sau đó lựa chọn một góc trên lầu hai hướng về ánh mặt trời rồi cho tôi ngồi dưới đất, sau đó lại lấy mấy cây đàn hương thượng đẳng từ trong cái túi coi bói của mình rồi đặt xung quanh tôi theo một thứ tự cố định.

“Ngay cả bảo bối mà tôi không nỡ sử dụng đều đã lấy ra cho cậu rồi, cậu phải làm cho ra trò đó.” Lưu mù đau lòng nhóm lửa đàn hương, lại lấy ra một lá bùa ngưng thần đặt ở sau lưng tôi: “Được rồi, thả lỏng mình đi, để suy nghĩ thoát khỏi gông cùm, cái gì cũng không cần phải làm, cái gì cũng không cần phải nghĩ.”

Đúng là tôi đã cố gắng dựa theo lời của Lưu mù nói mà làm, mùi hương thơm ngát xộc vào mũi, thân thể chậm rãi thả lỏng, cảm giác giống như là chiến sĩ bỏ đi áo giáp, tháo bỏ lớp ngụy trang thật dày đối với thế giới này.

Lá bùa ở sau lưng tôi không gió mà bay, ngồi nhìn về hướng mặt trời, tâm trạng có một loại cảm giác an toàn từ trước đến nay chưa từng có.

Bây giờ tôi không cần phải sợ cái gì hết, tôi đang ở trong nhà mình, không có gì mâu thuẫn với nhau, không có ma quỷ dữ tợn, cái gì cũng không có…

Lưu mù đứng ở cửa nhìn đến ngây người, mới thoáng thở dài: “Phải bỏ ra một tiếng đồng hồ mới có thể tập trung dưới tác động của nhiều ngoại vật, cậu muốn học đạo, thật sự quá khó.”

Mặt khác, tôi thả lỏng tâm trạng đến lúc một tia tạp niệm cuối cùng hoàn toàn biến mất, cả người tôi rơi vào trong trạng thái rất huyền diệu, còn thoải mái hơn so với ngủ say.

Nhưng mà vừa mới tiến vào trạng thái mà tôi liền cảm thấy máu ở ngực chảy rất nhanh, tôi ngửa mặt nhìn lên bầu trời, dường như là nhìn thấy một con cáo chín đuôi đang nhìn mình từ phía trên, nhìn xuống tôi.

“Cửu vĩ đẫm máu, ký thần cùng cậu, sau này tôi và cậu có vinh cùng vinh, có nhục nhục.”

Cửu vĩ trên không trung nhảy xuống, há miệng nuốt chửng toàn tâm của tôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK