CHƯƠNG 38
Hoạt động đôi chân tê dại bởi vì ngồi xổm, tôi liếc mắt trêu đùa: “Cậu nhắc tới đội trưởng Thiết, tần suất chớp mắt của cậu sẽ nhanh hơn, mắt đảo liên hồi, chắc là trong đầu của cậu là bộ dạng của đội trưởng Thiết. Nếu như tôi đoán không sai, chắc là cậu yêu thầm cô ta đúng không, đội trưởng Thiết này không phải là nữ đó chứ?”
“Quan sát rất cẩn thận, cậu không làm cảnh sát, thật sự lãng phí.” Sau lưng vang lên âm thanh của một người phụ nữ, thành thạo, trong trẻo, giống như là dòng nước trong suốt ở khe núi.
“Đội trưởng Thiết.”
Tôi quay đầu lại, đầu tiên là nhìn thấy đôi giày cảnh sát nữ bóng loáng, bởi vì ngồi ở dưới đất, tôi chỉ có thể quét nhìn thân hình khoa trương như ma quỷ ấy từ dưới lên trên, cuối cùng ánh mắt dừng trên khuôn mặt xinh đẹp như cười mà không phải cười.
“Cô là?”
“Cao Lãng, cậu có còn nhớ rõ bức thư tình cách đây 5 năm không?”
Tôi im lặng suy nghĩ, một cái tên xuất hiện từ sâu thẳm tâm trí tôi: “Thiết, Thiết Tâm Lan?”
Người phụ nữ này chính là đàn chị của tôi, lúc tôi còn học ở học viện cảnh sát, luận về sắc đẹp và năng lực, đều cao hơn Diệp Sa một bậc.
Về phần thư tình mà cô ta nhắc tới, thật ra thì đó là một hiểu lầm, lúc tân sinh viên nhập học, tôi cùng với người ở bên ngoài đánh cược với nhau, cá cược đó chính là viết một bức thư tình cho Thiết Tâm Lan đã ngồi vững trên chiếc ghế hoa khôi.
Nhưng mà sau đó, sau khi viết thư tình xong thì lại bị huấn luyện viên quân sự tịch thu, cuối cùng còn kêu tôi đọc to ở trước mặt của mọi người trong lớp.
Nói thật thì tôi thật sự không ngờ tới cô ta còn nhớ kể chuyện này, dù sao thì trong mắt tôi đây chẳng qua chỉ là một trò đùa thôi.
“Chào, chào đàn chị.”
Cái tiếng đàn chị này gọi cũng không thua thiệt, năm đó lúc còn ở học viện cảnh sát, không biết có bao nhiêu người đứng xếp hàng muốn nói chuyện với cô ta mà cũng không thể nói.
“Người đầu tiên phát hiện ra thi thể là cậu à?”
“Là tôi.”
“Ồ.” Thiết Tâm Lan giả vờ hờ hững hỏi: “Vậy hơn nửa đêm, tại sao cậu lại chạy tới chỗ này?”
“Không phải là gần đây livestream rất phổ biến hả, tôi cũng muốn theo xu hướng, làm một chương trình kinh dị siêu nhiên, rừng núi hoang vắng như này, rất có bầu không khí.”
Đôi mắt xinh đẹp của Thiết Tâm Lan quan sát tôi từ trên xuống dưới, khóe miệng chợt nở một nụ cười kinh tâm động phách: “Nhưng mà báo cáo tôi nhận được đó chính là có người tiến hành giao dịch mại dâm phi pháp, nên cảnh sát mới đến đây, không biết là cậu giải thích chuyện này như thế nào?”
“Tôi…” Nhất thời nghẹn họng, tôi vẫn còn chưa sắp xếp tốt từ ngữ, cảnh sát đã kéo Tiểu Phượng với sắc mặt tái nhợt, toàn thân mềm nhũn ra khỏi phòng 203.
“Chú cảnh sát, người tối qua ngủ với tôi chính là anh ta.” Tiểu Phượng yết ớt nói, điềm đạm đáng yêu nhìn tôi: “Anh xấu xa lắm, làm cho người ta bây giờ không có chút sức lực nào hết, ngay cả đi đường cũng phải có người đỡ.”
“Mẹ kiếp, hiểu lầm thôi!” Bị mấy ánh mắt sắc bén xung quanh nhìn chăm chú, tôi thật sự hết đường chối cãi.
“Cậu có còn gì muốn nói không?” Quơ cái còng tay, Thiết Tâm Lan nâng cằm của tôi lên, dịu dàng nói ra hai chữ: “Đàn em?”
“Cái này…” Khí chất của đội trưởng Thiết rất mạnh, dưới cảm giác áp lực chưa từng có, tôi ngượng ngùng nói: “Nếu như tôi nói, tôi nói tối ngày hôm qua cô ta bị quỷ nhập, hai chúng tôi đánh nhau cả một đêm, chị có tin không?”
“Còng lại, còng lại! Dẫn tất cả về cục cảnh sát.”