Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 166

“Tôi vừa bàn chút chuyện với chủ tịch Hoàng.” Hiệp nghị cơ bản đã đạt thành, tôi đặt bình giữ nhiệt lên bàn Hoàng Bá Nguyên, chìa tay với ông ta: “Nếu lần này có thể thành công, sau này tôi còn sẽ mang tới thứ tốt hơn.”

Hoàng Bá Nguyên đứng dậy nắm lấy tay tôi: “Hợp tác vui vẻ, Dược phẩm Kiền Đỉnh sẽ không khiến cậu thất vọng.”

Chuyện xử lý xong, tôi xoay người rời đi, đi thoải mái, không thèm liếc mắt Diệp Sa và Giang Phi.

“Này, đợi chút.” Diệp Sa còn đang chấn động, mà Giang Phi lại đuổi theo ra, cho đến tận cuối hành lang.

“Thì ra anh tên Cao Lãng à.” Cô ta mang giày cao gót chạy theo cả đường mới đuổi kịp tôi, thở hổn hển.

“Cô Giang, tôi và cô không thân, phiền cô tránh xa tôi một chút.” Đứng ở cửa đợi thang máy, Giang Phi đó cũng không biết vô tình hay cố ý, cách tôi rất gần, hơi nóng thở ra đều có thể phun lên cổ tôi.

Ngưa ngứa, khiến tôi bất giác kéo xa khoảng cách với cô ta.

“Tôi đáng sợ vậy sao?” Giang Phi trừng to mắt, hôm nay cô ta chỉ trang điểm rất nhạt thôi, dù không ăn mặc nóng bỏng như ở ngân hàng, nhưng vóc dáng ma quỷ dù là quần áo công sở bình thường cũng có thể mặc ra gợi cảm khó nói nên lời.

Tôi không thèm nghe lời cô ta nói, bây giờ chỉ muốn nhanh chóng đi thang máy rời đi.

Nhưng trời không theo ý người, dường như luôn có một thế lực nào đó tác động đến mọi thứ, tôi và Giang Phi ở tầng 6, thang máy dừng ở tầng 5 không lên được nữa.

“Dây tơ hồng nhân duyên, lẽ nào đang trong lúc không có cơ hội cố tình cưỡng chế tạo ra cơ hội sao?” Tôi còn có rất nhiều chuyện, làm gì có thời gian rảnh càn quấy với Giang Phi, thang máy không đi được, vậy đi thang bộ cũng được mà.

Tôi rời đi, nhưng vừa đi được vài mét liền nghe thấy tiếng Giang Phi gọi sau lưng: “Thang máy tới rồi, anh đi đâu vậy?”

Quay lại nhìn, cửa thang máy vừa mở, tôi quay về, nhưng chưa kịp đến thì cửa thang máy lại đóng, đi thẳng lên tầng 7.

“Mẹ nó chứ!” Đập vào cửa sắt hợp kim, tôi và Giang Phi lại đứng cùng nhau.

“Tôi không làm gì cả, là nó tự đi lên.” Giang Phi cũng cảm thấy khó hiểu, trong lòng thầm nghĩ: “Sẽ không trùng hợp vậy chứ, chẳng lẽ là do định mệnh đã an bài anh ta không thể rời khỏi mình?”

Bất đắc dĩ lại chờ thang máy, Giang Phi yên lặng nhìn góc nghiêng mặt tôi, một lúc sau mới nói: “Anh với chị dâu tôi có quan hệ gì? Tại sao chị ấy mới nhìn thấy bóng lưng thì lập tức nhận ra anh?”

“Sao hả? Cô sợ tôi tơ tưởng đến chị dâu cô sao?” Trực giác của phụ nữ đúng là ghê gớm, tôi lấp lửng ứng phó.

“Chắc chắn rồi, chị dâu tôi trẻ đẹp, vừa mới về nhà chồng, còn anh ba xui xẻo của tôi, bây giờ hình như còn đang ở bệnh viện chưa xuất viện nữa, nghe nói trong hôn lễ bị người ta phá đám, tức đến nỗi nội thương.”

“Tức đến nỗi nội thương? Vậy mà cô cũng nghĩ ra được.” Khổ sở chờ đợi một phút, tôi từ bỏ việc đi thang máy, đi về hướng lối thoát hiểm.

“Lẽ nào không phải vậy sao? Hôn lễ của anh tôi anh có tham gia sao?” Giang Phi vừa nói vừa rất tự nhiên đi theo tôi.

“Về với chị dâu cô đi, đừng đi theo tôi.” Quay người ôm lấy vai Giang Phi, tôi sắp xếp câu từ lại một chút, dùng những từ ngữ đơn giản nhất nói một sự thật với Giang Phi: “Người hôm đó phá đám hôn lễ của anh cô là tôi, tôi chính là Cao Lãng.”

Để lại Giang Phi với vẻ mặt ngơ ngác đứng ở hành lang, tôi men theo lối thoát hiểm rời khỏi trung tâm nghiên cứu và phát triển thuốc mới.

“Dây tơ hồng nhân duyên này, đúng là đã buộc vào mình một rắc rối lớn.”

Trên đường đi mua mấy cái bánh bao thịt, đang định quay về chia sẻ với Bạch Khởi, thì điện thoại đột nhiên vang lên, không phải là cuộc gọi, mà là tin nhắn thoại của một người xa lạ.

“Gần đây mình gặp số đào hoa, không phải lại là fan hâm mộ nữ nào chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK