Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 205

“Cậu đi lên lầu với tôi, những người còn lại canh giữ ở bên ngoài, ai cũng không thể vào.” Trần Kiến Quốc cố ý nhìn Thiết Tâm Lan, trước khi đến đây, ông ta đã nghe con trai mình nhắc tới mối quan hệ của tôi và Thiết Tâm Lan.

Bị cưỡng ép dẫn lên trên lầu, đến bây giờ tôi vẫn không hiểu gì hết, chờ sau khi đi vào phòng ngủ của Giang Phi, tôi mới nhịn không được mà hỏi một câu: “Đội trưởng Trần, mới sáng sớm mà ông đã dẫn người đến bắt tôi, không phải là vì để chiêm ngưỡng phòng của con gái đó chứ?”

“Bây giờ cậu vẫn còn có tâm trạng nói đùa với tôi?” Trần Kiến Quốc nghiêm mặt, mắt trừng tôi: “Thằng nhóc kia, chờ một lát nữa tôi hỏi cậu cái gì thì tốt nhất cậu nên trả lời cho thành thật, nếu không thì tôi sẽ để cậu phải đẹp mặt.”

“Sao vậy, ông chuẩn bị chấp hành pháp lệnh thô bạo hả?”

“Vậy thì phải xem biểu hiện của cậu.” Trần Kiến Quốc đẩy tôi đến bên cạnh bàn trang điểm: “Sáng hôm nay, Giang Phi con gái của chủ tịch bất động sản Giang Cẩm, là hòn ngọc quý ở trên tay nhà họ Giang, đã mất tích rồi.”

“Người phụ nữ chanh chua đó mất tích thì có liên quan gì tới tôi chứ? Tôi với cô ta lại không quen biết với nhau.” Đúng là chẳng ra làm sao hết, tôi tức giận nói: “Nếu như các người mời tôi đến đây để giúp các người, vậy tôi có thể giúp cho các người, nhưng mà nếu như các người không có chứng cứ mà cứ bắt người lung tung như vậy, thế thì chúng ta vẫn nên gặp nhau ở tòa án đi.”

Miệng tôi thì rất cứng, nhưng mà trên thực tế tôi đang suy nghĩ tính nghiêm trọng của chuyện này.

Nhà họ Giang có hai đứa con trai và một đứa con gái, mặc dù Giang Phi ngang ngược tùy ý, nhưng mà cô ta rất nhận được sự yêu thích của ông cụ Giang. Một khi cô ta mất tích, chắc chắn ông cụ sẽ sử dụng hết tất cả các mối quan hệ bất đầu điều tra toàn thành phố.

Đừng có nói là chuyện này không phải do tôi làm, cho dù là do tôi làm thì tôi cũng quyết không thừa nhận, hậu quả rất nghiêm trọng.

“Ông dựa vào cái gì mà nghi ngờ tôi?”

“Dựa vào cái gì? Tự cậu xem đi.” Trần Kiến Quốc lấy ra một quyển nhật ký từ trong ngăn kéo, lật ra, mấy ngày gần đây đều là xoay quanh một người đàn ông.

Rất không may, người đàn ông đó lại chính là tôi.

“Tính cách của Giang Phi rất mạnh, gần như là là không có bạn cùng giới, bạn khác giới thì ai cô ta cũng xem thường, nhưng mà cô ta lại bộc lộ tình cảm đặc biệt với cậu, có thể nói là yêu hết mình.”

“Cậu chỉ là một người có nghề nghiệp xám xịt mở một cửa hàng người lớn, so với Giang Phi là một trời một vực, chuyện này thật sự không bình thường.” Trần Kiến Quốc nói rất thẳng, bạn là một kẻ nghèo hèn nhưng lại được nữ thần theo đuổi, chắc chắn là trong đó có ẩn tình.

“Hơn nữa, cô ta đều luôn một mình, chúng tôi đã xem camera trong khu biệt thự, tự Giang Phi ra ngoài một mình trong đêm, hơn nữa, tối hôm qua người mà cô ta có liên lạc duy nhất lại chính là cậu.”

“Tôi hả?”

Trần Kiến Quốc lấy điện thoại của Giang Phi ra, sau khi mở trạng thái soạn thảo tin nhắn, thế mà người nhận tin nhắn lại là tôi.

“Không phải, cô ta gửi tin nhắn cho tôi, cũng không phải là tôi chủ động liên lạc với cô ta. Các người dựa vào cái gì mà nói cô ta mất tích có liên quan tới tôi chứ?” Bây giờ tôi chỉ có thể cười khổ, Giang Phi lại biểu hiện hứng thú ngập tràn đối với thám tử quèn nghèo túng như tôi, hoàn toàn là bởi vì dây tơ hồng nhân duyên, nhưng mà nói chuyện này ra thì có ai tin tưởng đây chứ?

“Tôi biết cậu là sinh viên của trường cảnh sát, cậu rất có thủ đoạn đối với cuộc phỏng vấn của cảnh sát, nhưng mà không sao hết, trước tiên về đồn cảnh sát, tôi có biện pháp để cậu phải mở miệng.” Trần Kiến Quốc vẫn luôn chắc chắn tôi là kẻ tình nghi, sau khi thu thập xong chứng cứ thì lại áp giải tôi về đồn cảnh sát.

Mãi cho đến chiều Ngô Mãnh phá án trở về, bước vào đồn cảnh sát, mối hiềm nghi của tôi mới được tẩy rửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK