Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 143

Trong lòng tôi hiểu, chẳng qua những người này là con rối của hung vật, lệ quỷ có một chút khả năng chống lại sẽ không bị sai khiến dễ dàng như thế, ví dụ như hồng y nữ.

“Trời sắp sáng rồi, tà ma còn không mau lui đi!” Tôi hô to một tiếng muốn thêm can đảm cho mình, không ngờ lại khiến càng nhiều âm hồn trong sảnh tưởng nhớ chú ý tới.

Số lượng quá nhiều, bọn họ có kẻ không biết đã chết bao nhiêu năm, vẫn bị nằm ở đây không thể siêu thoát.

“Hóa âm vi sát, đúng là nghiệp chướng!” Tôi không biết là ai có số lượng lớn như thế, vì tập hợp đủ thập ác ma mất mấy năm bố trí cục diện này: “Người giật dây rốt cuộc là thần thánh phương nào?”

Giọng tôi có hơi run run, cầm chặt lá bùa trong tay không biết làm sao.

Số lượng âm hồn trong sảnh lớn hơn trăm, nơi này vừa là quỷ huyệt âm sát, tử cục phong thủy.

“Phải làm gì bây giờ?” Âm phong nổi lên bốn phía, cô hồn dã quỷ kẹt lại nhân gian vọt tới như thủy triều, hô hấp trở nên khó khăn, tôi chỉ đành buông tay đánh một trận.

“Còn mười mấy phút nữa là trời sáng! Đến đi, ông đây sẽ không lùi bước đâu!”

Đặt huyết phù trước ngực, mắt nhìn cửu vĩ huyết hồ, bỏ hết tạp niệm, vô cùng chăm chú.

“Ngũ phương bồi hồi, nhất trượng chi dư.”

“Chiêu chiêu kỳ hữu, minh minh kỳ vô.”

“Âm đức sung doanh, phá khai ngũ hành.”

“Phúc lâm tâm chí, nhập ngã linh thai!”

Từ cuối cùng thốt ra, lá bùa ở đầu ngón tay bừng lên ngọn lửa hừng hực, huyết khí sôi trào, tinh lực toàn thân tràn vào lá bùa.

“Không đủ, vẫn chưa đủ!” Ngọn lửa thiêu đốt nhưng cuối cùng vẫn không hóa hình: “Chẳng phải là muốn tế phẩm sao? Đến đây đi! Tuổi thọ, huyết nhục, cứ lấy đi!”

Tôi cắn nát cổ tay, máu tươi chảy vào lá bùa, ngọc Trừng Tâm Lưu Hạt Tử đưa cho đeo trên cổ cũng theo đó vỡ tan, hóa thành bột.

“Phúc lâm tâm chí, nhập ngã linh thai!”

Lá bùa biến thành ngọn lửa bay ra như mưa máu, tôi hét to một tiếng, ý thức đột nhiên trở nên mơ hồ.

“Mời thần!” Tròng mắt đầy máu, hai mắt đỏ ngầu, trên người tôi có thêm một loại bạo ngược uy nghiêm trước nay chưa từng có.

“Đây là thần linh phương nào? Sao lại có thù hận và sát khí nhiều như vậy?” Lưu Bán Tiên comment không ngừng trong phát sóng trực tiếp, đáng tiếc lúc này tôi đã mời thần nhập thân, tôi đã không còn là tôi.

Điện thoại di động rơi xuống đất, bóng người trong màn hình thoạt nhìn quen thuộc bình thường, nhưng anh đứng giữa trăm quỷ còn không thèm nhăn mày lấy một cái.

“Thế trận nghịch tuyệt tụ âm, thập ác xông linh trận, phương pháp khéo léo lắm, chỉ tiếc ngươi cản đường ta rồi.” Bóng người trong màn hình cười yêu dị, nhấc tay phải lên: “Tiên hữu linh hồ hậu hữu thiên, huyết trọc hồng trần diệt thần tiên.”

“Nguy rồi!” Nghe câu thơ như thế, Lưu Bán Tiên xem trực tiếp mới bừng tỉnh ra: “Sao lại mời nó tới?!”

Giá đặt tro cốt rung lắc trong làn gió lạnh, tiếng kêu khóc thảm thiết, bãi hỏa táng tại cầu số 3, âm khí tích tụ nhiều năm từ trong lòng đất thoát ra ngoài.

“Trước mặt mình mà còn dám hỗn xược ư?”

Nhoẻn miệng cười, đó là biểu hiện mà tôi rất ít khi bộc lộ ra.

Ngạo mạn cố chấp, coi thường chúng sinh, như thể đạp mọi thứ dưới chân mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK