Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 139

“Đi nào! Tay chân nhanh nhẹn lên.” Đang muốn ra ngoài thi đột nhiên quần áo lại bị giữ lấy, tôi quay lại nhìn, hóa ra là cô bé kỳ lạ kia, cô bé nhìn tôi chằm chằm, tay giữ chặt không buông, mấp máy môi nói một câu: “Đừng đi, anh sẽ chết đấy.”

Nghe được giọng cô bé, tôi có hơi khiếp đảm, muốn nói gì đó nhưng Trương Dung tóc tai bù xù đứng khuất sâu trong hành lang đã nhìn thấy chúng tôi.

“Chia nhau ra chạy, đừng động vào những thứ khác.”

Xuyên qua hành lang chạy tới chính giữa nhà hỏa táng, nơi này là sảnh tưởng niệm, vốn là một nơi trang trọng nghiêm minh.

Nhưng bây giờ trong đó bóng người chớp nhoáng, loáng thoáng có tiếng khóc, tiếng cười trộn lẫn với tiếng nói chuyện.

Tôi nắm chặt tay Y Y, đi vòng qua nhà để tro cốt theo lời Viên Phong nói: “Y Y, một lúc nữa cho dù xảy ra chuyện gì cũng không được ra ngoài, phải kiên trì tới bình minh! Nhất định phải kiên trì tới bình minh nhé!”

Hơn mười phút sau, bên ngoài truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Viên Phong, chắc là bị Trương Dung tóm được rồi.

Tên sát nhân cuồng biến thái giết hại phụ nữ kia cuối cùng vẫn thua trong tay phụ nữ.

Sao trời dần tối, lúc này là lúc sắp bình minh, nhưng cũng là lúc bóng đêm mạnh nhất.

Tôi lấy điện thoại ra: “Lưu Bán Tiên có đó không? Trận chiến cuối cùng sắp bắt đầu rồi!”

“Chiến? Cậu lấy cái gì để chiến?” Lưu Bán Tiên gửi nhãn dán thở dài: “Lúc nãy cậu chạy qua nhà hỏa táng, tôi cũng thấy gần hết kết cấu phong thủy chỗ này rồi.”

“Nhà hỏa táng dưới chân anh vốn không dùng để siêu độ vong hồn, mà là hóa âm thành sát, dùng để trợ giúp một thứ hung vật tuyệt thế thoát ra.”

“Hung vật?”

“Nhãi con cậu đừng có ỷ y là mạng lớn, cầm mấy lá bùa đã muốn đấu với hung vật, loại tồn tại có cấp bậc ấy chỉ cần thổi một cái thôi là đủ để khiến cậu chết không có chỗ chôn rồi.”

“Hung vật tuy mạnh nhưng đâu phải tôi không có sức đánh một trận đâu.” Tôi lấy giấy vàng mà đạo sĩ Thanh Thổ Quan cho, trên đó chỉ viết một câu: “Xe tang lên đường, người chết hồi hương, thập quỷ thiếu một, hung ma không tha!”

Hai lần phát sóng trực tiếp khác nhau của nhà nghỉ An Tâm và Trung Học Tân Hỗ mới khiến tôi thấy được hai loại thần sát khác nhau: nguyên thần và hồng loan.

Suy một ra ba, sau đó lại tìm hiểu thêm rất nhiều tài liệu về bát tự thần sát, tuy phần lớn đều là bịa đặt nhưng ít nhất cũng giúp tôi hiểu thần sát có loại này loại kia.

Hai chữ thập ác mà tôi ngày nhớ đêm mong là do từng nghe bác gái ở bãi tha ma nhắc tới, sau đó trong tờ giấy của đạo sĩ Thanh Thổ Quan cũng có, từ đó suy ra, lần phát sóng trực tiếp này tôi đã gặp được thập ác trong bát tự thần sát!

Xe tang lên đường, người chết hồi hương, người và quỷ trên xe chia ra, đại biểu cho một loại trong thập ác. Bởi vì cái gọi là tội ác tày trời, chỉ có tập hợp mười người đó lại với nhau, mệnh cách của bọn họ mới được gọi là thập ác thần sát hoàn chỉnh!

Hai câu còn lại trong giấy vàng mới là nguyên nhân tôi dám đứng ra: Mười quỷ thiếu một, hung ma không tha.

Thập ác còn chưa tìm đủ, vẫn thiếu một người, thế nên hung vật bị trấn áp ở nhà hỏa táng chưa thể chạy ra, tối nay thứ tôi phải đối phó chắc chỉ có chín tiểu quỷ thôi.

Trước đó tôi đã tính toán rồi, bé gái tên Y Y, mười quỷ thiếu một, một cái bị thiếu này có lẽ ứng trên người cô bé.

Cho nên có một thời gian tôi cho rằng Y Y là quỷ, nhưng sau đó tôi nhìn thấy bưu thiếp trên cặp sách của cô bé, mẹ cô bé là Thiết Di Hương, trong tên có một âm đọc na ná một chữ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK