Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 174

“Oắt con, nói chuyện phải để ý chút, đừng có ở đó mà ra vẻ ta đây với chúng tôi.” – Một cảnh sát có chiếc mũi khoằm theo bên Thiết Tâm Lan lên tiếng bênh vực.

“Trần Phong, đây là lỗi của tôi, tôi thừa nhận.”. Thiết Tâm Lan khoát tay với mũi khoằm: “Tôi đã đánh giá thấp sự gian xảo và khó chơi của Lộc Huấn, điều này đã đưa mọi người vào tình thế nguy hiểm hiện tại. Tại đây, tôi xin lỗi mọi người trước.”

“Chị đâu chỉ đánh giá thấp Lộc Huấn, mà là chị hoàn toàn không hiểu biết hắn. Hắn là một kẻ cực kỳ độc ác và xấu xa. Mỗi lần giết người đều có mục đích rất lớn.”. Tôi thấy Thiết Tâm Lan cúi đầu, trong lòng thấy rất khó chịu. Nhưng mọi chuyện đã đi đến nước này, thì cô ấy cũng phải chịu trách nhiệm nhất định.

“Mục đích? Hắn ta điên cuồng gây án như vậy vì mục đích gì?”

Tôi đứng giữa mấy người cảnh sát: “Bây giờ thì vẫn chưa rõ, nhưng hắn ta giết người không phải để cho vui hay để thoả mãn tâm lý biến thái. Mà có lẽ nó giống một nghi thức hơn, giết những đối tượng nhất định theo một trật tự nhất định.”

Tôi nhìn Thiết Tâm Lan: “Chị là người thứ sáu, Tiểu Phượng là người thứ bảy, nếu chị chết, Lộc Huấn sẽ đạt được mục đích của mình, sau này muốn bắt hắn ta rất khó.”

Mọi người trong phòng im lặng, vẫn là tôi phá vỡ bầu không khí bế tắc: “Vết thương trên vai Tinh Tinh là sao vậy? Tôi thấy có khả năng đã bị nhiễm trùng mưng mủ, sao không lập tức mang anh ta xuống núi”.

“Không phải chúng tôi không muốn mang anh ấy đi, mà là chúng ta không thể ra ngoài được.” – Thiết Tâm Lan thở dài: “Khi vào núi, chúng tôi đã dẫn theo một người trông mộ từ Nghĩa trang Tùng Lâm. Có anh ta dẫn đường, chúng tôi nhanh chóng đến được thôn Thiên Long như trên báo cáo có nói.”

“Nhưng chẳng bao lâu sau khi vào ngôi làng bỏ hoang, người trông mộ đã biến mất, còn viên cảnh sát đi cùng anh ta bị nhốt trong một cái giếng cạn. Tinh Tinh đã bị cắn khi xuống dưới cứu người.”

“Sau đó sương mù xuất hiện, chúng tôi bị đàn sói đuổi theo, cứ thế chạy trốn đến Rãnh Lang Đầu.”

Nghe xong lời của Thiết Tâm Lan, tôi cau mày hỏi thắc mắc vẫn luôn quanh quẩn trong đầu mình: “Người trông mộ đó trông như thế nào?”

Thiết Tâm Lan nhớ lại: “Người trông mộ có một cục nhọt ở khóe mắt. Ông ta hơn 40 tuổi, miệng rất to. Tôi chưa bao giờ thấy ông ta cười, khuôn mặt lúc nào cũng cau có”.

Người trông mộ có tướng mạo rất đặc biệt, có lẽ trước đây tôi chưa gặp ông ta bao giờ: “Liệu ông ta có phải là đồng loã của Lộc Huấn không?”

“Đúng rồi, ông ta mặc một chiếc áo choàng đen và có một hình xăm hình con rắn trên cổ.” Thiết Tâm Lan tiếp tục nói thêm: “Ông ta ăn vận rất lập dị, nhưng chúng tôi chỉ nghĩ đó là phong tục canh giữ lăng mộ mà thôi nên không quan tâm. “

“Mặc áo choàng đen?” – Lúc trên xe taxi tôi đã nghe tài xế nói qua, ngay sau khi nhóm cảnh sát đầu tiên rời đi, có một người bắt taxi đến Nghĩa trang Tùng Lâm, và người đó cũng mặc áo choàng đen.

Tôi cứ tưởng đó là anh Cổ, nhưng giờ có vẻ người đó cũng là tay sai của Lộc Huấn: “Kế hoạch tỉ mỉ, tinh vi, bố cục lớp lớp chặt chẽ. Rõ ràng hắn ta muốn đối chọi với cảnh sát.”

Sương mù vẫn chưa tan, bây giờ đã gần trưa nhưng sương vẫn giăng đầy trong khe núi.

Cao Lãng, hay cậu mang Tinh Tinh và Triệu Bân đi trước đi, tôi ở phía sau bọc hậu, dù sao mục tiêu của Lộc Huấn chỉ có một mình tôi.” – Thiết Tâm Lan lấy súng cảnh sát ra, vuốt ve thân súng sáng bóng: “Chỉ cần Lộc Huấn dám lộ diện, tôi nắm chắc ít nhất 50% có thể bắn chết hắn. “

Khi Thiết Tâm Lan chưa tốt nghiệp học viện cảnh sát, cô ấy đã là nhà vô địch bắn súng của trường, cũng là người duy nhất trong các nữ sinh cùng khoá có thể bắn trúng hồng tâm cách xa 50 mét bằng một tay.

“Đội trưởng Thiết! Chúng tôi đi cùng với cô.”

“Đúng vậy, mấy người đàn ông bọn tôi sao có thể để cô ở đây một mình mà chạy thoát thân được.”

Mấy người cảnh sát liên tục lên tiếng khuyên nhủ, tôi cũng có chút kính phục với bông hồng thép này. Thật lòng mà nói, nếu tôi gặp phải trường hợp tương tự, điều tôi nghĩ tới đầu tiên chính là tính mạng của bản thân.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK