Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 198

Khung cảnh sân thượng bệnh viện thoáng mát, gió cũng rất lớn.

“Phòng bệnh 9114 ở phía nam, đi theo tôi.” Mấy người chúng tôi chạy đến nơi Tưởng Thi Hàm nhảy lầu, ở nơi này đúng là trần nhà phòng bệnh 9114.

Tôi ngồi xổm xuống, cẩn thận quan sát, không muốn bỏ qua bất cứ dấu vết gì.

Ngô Mãnh cũng đi đến bên cạnh tôi: “Nghe thấy lời nói lúc nãy của cậu, chẳng lẽ cô gái nhảy lầu không phải là do tự sát, mà là do bị giết?”

“Tôi có thể đảm bảo 100% cái chết của cô ta là một vụ giết người đã được chuẩn bị từ trước.”

Gió trên sân thượng đã thổi mất một phần chứng cứ, nhưng mà cũng đã để lại những đồ vật kỳ quái.

Ở chỗ mà Tưởng Thi Hàm nhảy lầu có một cái hộp gỗ màu đen được đặt ở đó, dài bằng bàn tay, sau khi mở hộp ra, ở bên trong là hình nộm nhỏ được bện từ tóc.

Hình nộm này không có con mắt, bề ngoài giống y như là hình nộm mà Tưởng Thi Hàm đã dùng máu vẻ trên trần nhà.

“Đừng có lộn xộn.” Tôi đưa tay lấy nhưng lại bị Ngô Mãnh ngăn cản, anh ta đưa cho tôi một đôi găng tay ni lông: “Đây là vật chứng.”

Tôi nhận lấy đôi găng tay, cầm cái hình nộm được bện từ tóc đến trước mặt.

Tay nghề rất tinh xảo, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, tôi căn bản sẽ không tin tưởng có người còn có thể dùng tóc bện thành một hình nộm sinh động như thế.

Sợi tóc đen nhanh bóng loáng, chất tóc rất tốt, tôi đặt lên chớp mũi nhẹ nhàng ngửi, cũng không thể nghe thấy mùi thuốc sát trùng.

“Đội phó Ngô, lấy một ít để làm xét nghiệm đi, xem xem đây có phải là tóc của Tưởng Thi Hàm không.” Tôi đặt hình nộm vào trong cái hộp gỗ, đậy cái nắp ở trong tay lại.

Trên cái hộp gỗ màu đen vẫn còn dính một ít vết máu, Tưởng Thi Hàm đi chân trần ra khỏi phòng bệnh, lòng bàn chân của cô ta bị thủy tinh rạch đứt, nếu là như vậy, chắc là Tưởng Thi Hàm đã giẫm lên cái hộp này rồi bò lên trên lan can.

“Đội phó Ngô, đã lấy được đoạn video giám sát.” Tiểu Trần chạy lên sân thượng, nét mặt của anh ta có chút quái dị: “Có lẽ là người phụ nữ này thật sự tự sát…”

“Đưa bọn tôi đi xem.”

Tôi và Ngô Mãnh đi vào trong phòng quan sát, đầu tiên, Tiểu Trần mở camera giám sát trong thang máy trước, sau khi tất cả mọi người ở đây xem xong, bọn họ đều đưa mắt đặt trên người tôi.

Rõ ràng là trong màn hình chỉ có một mình Tưởng Thi Hàm.

Cô ta không bị cưỡng ép, một mình cô ta đi thang máy, tất cả những thứ này giống như là một vở kịch của Tưởng Thi Hàm tự biên tự diễn.

“Không thể nào, tôi ghé vào trước màn hình máy tính.

“Cao Lãng, không phải là chúng tôi không tin cậu, nhưng mà sự thật đã phơi bày trước mắt.” Ngô Mãnh đứng bên cạnh tôi: “Cái chết của Tưởng Thi Hàm quả thật rất kỳ quái, nhưng mà lúc đó tinh thần của cô ta xảy ra vấn đề, cậu phải biết logic của người điên là thứ mà người bình thường không có cách nào phán đoán được.”

Nếu như lúc đó tôi không có ở đây, không trải qua một buổi tối quỷ dị như thế này, chỉ sợ là tôi cũng sẽ tin tưởng sau khi Tưởng Thi Hàm nổi điên thì lại tự sát.

Đây chính là điểm đáng sợ của tên sát thủ đứng phía sau, rõ ràng là một cuộc mưu sát có ý đồ, vậy mà lại có thể làm giả thành một vụ tự sát.

“Cách thức gây án, phong cách giết người rất giống, gần như là giống y như đúc với cách thức giết chết Hoàng Quán Hành.” Bây giờ tôi đã có thể khẳng định đối phương sử dụng một loại tà thuật nào đó mà con người không biết để khống chế tâm lý của Tưởng Thi Hàm, ép buộc cô ta phải hành động theo suy nghĩ của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK