Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 160

Phát hiện trong ánh mắt của những người đàn ông xung quanh đang nhìn tôi có chứa sự phẫn nộ, ghen tị, ghen ghét, cùng với tình cảm phức tạp khác, tôi nhanh chân bước đi: “Bạch Khởi, đi về thôi.”

Tôi vội vàng rời đi, nhưng mà để lại một hạt giống thần kỳ gieo ở trong lòng Giang Phi.

Cô ta dựa lưng vào vách tường, dường như là câu nói lúc nãy đã rút hết khí lực toàn thân, sắc mặt đỏ bừng, lồng ngực phập phồng: “Lúc nãy mình mới làm gì vậy chứ? Mình lại hỏi tên của một người đàn ông xa lạ ở trước mặt của nhiều người như thế? Giang Phi ơi là Giang Phi, người theo đuổi mày có thể xếp hàng từ Giang Thành đến Tân Hỗ, mày cần gì phải làm ra loại chuyện kỳ quái như vậy với một tên dế nhũi cơ chứ. Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, người đàn ông này đúng là rất thần bí, anh ta lại có thể có quyền hạn cao hơn cả bất động sản Giang Cẩm ở ngân hàng. Không được, mình phải hỏi chị dâu của mình một chút.”

Phụ nữ cảm thấy hứng thú với đàn ông là bởi vì rất nhiều nguyên nhân, với vẻ ngoài anh tuấn, tính cách hài hước, gia thế hiển hách, mà còn có một loại khác đó chính là sức hấp dẫn không thể diễn tả thành lời, giống như là ước hẹn kiếp trước, vận mệnh chú định, cảm giác duyên phận như thế này thường thường được gọi là vừa gặp đã yêu.

Trở lại Khoái Lạc Đỉnh Phong, tôi mở cái túi ra, cái bình rượu Đồng Tiên rất nặng, nhưng mà trên thực tế ở bên trong chỉ có khoảng hai cân rượu.

Vén miếng vải hoa lên (miếng vải được niêm phong trên vò rượu), mùi hương lập tức lan tỏa cả cửa hàng, ngay cả Bạch Khởi cũng dựng thẳng lỗ tai, mong chờ nhìn về phía vò rượu.

“Đừng có nóng vội, một lát nữa cho mày uống thử một ly.” Rượu như hổ phách thượng đẳng, mùi thơm thanh khiết như u lan, trong suốt như ngọc.

Dùng thìa múc ra một muỗng, tinh tế nhắm nháp hương vị, hơi ngọt, mùi thơm lâu dài, cảm giác thoải mái, có hơi cay một chúa.

Sau khi uống xong, lục phủ ngũ tạng đều được đã thông, một cảm giác ấm áp đi khắp kinh mạch trong thân thể: “Rượu ngon nha.”

“Gâu gâu.” Bạch Khởi lắc lắc cái đuôi chạy tới chạy lui xung quanh tôi, chỉ có lúc này, biểu hiện của nó mới giống như một con thú cưng.

“Chỉ có thể uống một muỗng thôi đó, rượu này là tao dùng để kéo dài tính mạng.” Đút cho Bạch Khởi một muỗng, con chó giữ núi Trường Bạch vươn đầu lưỡi ra liếm láp, sau khi uống xong lại thoải mái ghé ở bên chân của tôi, không bao lâu liền ngủ thiếp đi.

“Tửu lượng kém như thế?” Tôi kéo Bạch Khởi qua một bên, đậy nắp rượu Đồng Tiên lại, khóa vào trong ngăn tủ.

Sau đó, lại lấy ra một đồ vật khác… Diệu Chân đạo pháp tường giải giống như là tổng cương luyện tập thiên mục, quyển sách này cũng là sách cổ được đóng bằng chỉ, mặc dù nhìn xa xưa nhưng mà được lưu giữ khá cẩn thận.

“… đại đạo duy chân, huyền bất khả trư, diệu bất khả ngôn, vị chi huyền chân, vị chi Diệu Chân.”

Lật tờ đầu tiên ra viết Diệu Chân huyền chỉ, mặc dù là tôi không hiểu, nhưng mà chắc hẳn giống với tâm tư trong lòng của tác phẩm lúc tôi đi học.

“Mỗi lần đọc đạo gia kinh điển, tôi đều cảm thấy mình vô cùng vô tri…”

Tiếp tục nhìn tiếp trang thứ hai là ca tụng chân nhân Nam Hoa.

Thật ra thì tôi biết chân nhân Nam Hoa này, ông ta chính là Trang Tử thời Tiền Tần.

Nam Hoa nguyên đạo tông, huyền viễn cố bất trắc. Động dữ tạo hóa du, tĩnh hợp thái hòa tức.

“Phóng khoáng sinh tử ngoại, tiêu diêu thần minh vực. Huống nãi tư cửu đan, khinh cử quy thái cực.”.

“Phàm là đệ tử nhập tông, nhất định phải khắc ghi.”

Trang thứ ba là cấm luật Diệu Chân: “Thượng luật thiên sát cấm, nhất cấm nghi trời nghi thần, nhị cấm nghi đạo nghi kinh.”

“Trung luật địa sát cấm, nhất cấm nghi sư, nhị cấm phản sư, tam cấm loạn cương.”

“Hạ luật ác cấm, nhất cấm nói điêu, nhị cấm tò mò, tam cấm nhiều lời, tứ cấm thị phi, ngũ cấm khoa trương, lục cấm hãm hại đồng đạo.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK