Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 181

“Không biết nữa, chưa từng thấy.”

Tôi có chút tò mò, lại kéo Thiết Tâm Lan qua một bên: “Lai lịch của cái vị đạo sĩ mang mũ chóp là ai vậy?”

Thiết Tâm Lan cũng không biết rõ, trả lời rất mông lung: “Tôi đã phản ánh tình hình ở trên núi với cấp trên, kết quả là lãnh đạo cũ lại gọi ông ta đến đây, đồng thời còn dặn dò tôi phải đón tiếp người ta cho thật tốt, phải đáp ứng tất cả các yêu cầu của ông ta.”

“Cấp trên phái tới hả? Lai lịch của đạo sĩ đó không nhỏ nha.”

Cũng là lúc đang nói mấy câu này, đạo sĩ cẩm y hô lên một đoạn chú ngữ mà không ai nghe hiểu với dãy núi, sau đó lại đốt bùa chú thành tro bụi.

“Thành công rồi.”

Ông ta phất phất tay với tài xế và Ngô Mãnh, sau đó huy động mọi người đi vào khu mộ rừng thông, nâng những bia mộ bị đẩy ngã, giết 9 con gà sống để máu hòa trộn với gạo nếp, dựa theo vị trí cố định mà vẫy vào trong mộ viên.”

Vô cùng thần kỳ, sau khi ông ta làm xong, không cần một khắc đồng hồ, thế mà sương mù ở trong núi lại chậm rãi tản đi.

“Hóa ra là tà trận ở ngoài núi.” Lưu mù bừng tĩnh đại ngộ: “Mặc kệ là người bày trận hay là người phá trận, bọn họ cũng đều vượt qua cảnh giới của chúng ta, thằng nhóc này, cậu vẫn không nên lẫn vào những chuyện kỳ lạ.”

Sương mù tiêu tan, đạo sĩ cẩm y ngồi vào trong xe nhắm mắt dưỡng thần, một bộ dạng cao nhân đắc đạo không màng thế sự.

Tài xế dọn dẹp cống bàn, sau khi chỉnh lý tốt pháp khí thì cũng không dừng lại, lái xe quay đầu chuẩn bị xuống núi.

Ban đầu, tôi cho rằng chuyện đến đây là đã kết thúc, có ai nghĩ tới một phiền phức vô cùng lớn lại tìm đến cửa.

Con xe cờ màu đỏ chạy ngang qua bên người tôi thì đột nhiên dừng lại, trong ánh mắt kinh ngạc của những người xung quanh, anh ta đẩy cửa xe rồi vội vàng đi đến trước mặt tôi.

Không đúng, chuẩn xác mà nói thì là đi đến trước mặt Bạch Khởi.

“Con chó này chính là hổ trắng thành tinh chuyển thế, có duyên với bần đạo.”

Duyên em gái nhà anh ấy! Có phải là muốn cứng rắn đoạt nó đi? Tôi bước một bước đứng giữa anh ta và Bạch Khởi: “Quân tử không tranh giành sở thích của người khác, con chó này là của tôi.”

“Sát tinh hành thế, nếu như không nhanh chóng rời đi, e là nó sẽ khắc mệnh, sẽ phải chết trẻ.” Đạo sĩ cẩm y lưu luyến không rời thu hồi tầm mắt từ trên người Bạch Khởi, ngẩng đầu lên.

Đây là lần đầu tiên tôi quan sát anh ta từ phía chính diện, nói như thế nào đây nhỉ? Tuổi của đạo sĩ này cũng không lớn, nhìn bề ngoài cùng tuổi với tôi, chỉ là dáng dấp của người ta mi thanh mục tú, tư chất như vàng như ngọc, trên người lại mặc áo bào cẩm y có một loại tiêu sái nói không nên lời, cả người trông phong độ nhẹ nhàng, giống như là tiên nhân từ trong tranh cổ.

“Mẹ kiếp, này quả thật là cao phú soái trong giới tu đạo, nếu anh ta đi đóng phim điện ảnh, cái đám tiểu sinh đó có phải là đều sẻ thất nghiệp hết không?”

Đạo sĩ cẩm y rất hài lòng đối với phản ứng của tôi, anh ta còn mèo khen mèo dài đuôi mà lắc lắc đầu, làm ra một bộ dạng không thể làm gì: “Thôi được rồi, tôi không thể nói rõ ràng với cậu được, cậu chỉ cần biết là con chó này đi theo cậu sẽ mang đến tai họa, nhưng mà đi theo tôi thì có thể giúp cho người đời.”

Anh ta vừa mới mở miệng liền đặt mình vào vị trí như chúa cứu thuế, loại giọng điệu này làm cho tôi cảm thấy vô cùng khó chịu.

“Không cần phải thương lượng, con chó này không có khả năng đưa cho anh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK