Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 157

Cô ta cộc cộc đi tới, cũng không sợ ảnh hưởng đến khách hàng đang ra ra vào vào, đứng chặn ở cửa chính ngân hàng: “Công chúa.”

Doberman nằm rạp trên mặt đất không thèm để ý đến cô ta, thành thành thật thật duy trì trạng thái như cũ.

“Công chúa, con đứng lên cho mẹ.” Tính khí của Giang Phi rất nóng nảy, nói hai ba lần mà Doberman không có phản ứng, cô ta tức giận đến nỗi gương mặt đỏ ửng, ngón tay nắm chặt lại với nhau.

“Bạch Khởi, đừng có giỡn nữa.” Giọng điệu của tôi nghiêm khắc, Bạch Khởi lắc lắc đầu, hú lên quái dị rồi chạy đến dưới bóng cây ở bên ngoài ngân hàng. Lúc này, con Doberman đó mới dám run rẩy đứng dậy.

“Thật ngại quá, tính tình của chó tôi có hơi kỳ lạ.” Tôi không muốn gây chuyện, lời tôi nói cũng là lời nói thật, nhưng có khi nào mà cô cả nhà họ Giang lại phải nhận cục tức này chứ?

Cô ta trừng mắt nhìn tôi: “Cái tên chó cậy gần nhà.”

Mặc dù tôi không muốn nói chuyện, nhưng mà cũng không đại biểu tôi sợ chuyện gì, từ sau khi trở thành streamer của Underworld Show, có thể nói tôi là người “mất trí” nhất ở Giang Thành, không hề cố kỵ người nào.

“Này cô kia, cái thành ngữ chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng là hình dung những người vô dụng, chỉ biết cậy vào sản nghiệp của gia tộc mà làm mưa làm gió.”

“Anh mắng ai là chó đó hả?” Giọng nói của người phụ nữ có chút bén nhọn, lúc này, dáng vẻ tức giận cũng có một hương vị khác.

“Cô cảm thấy như thế nào?”

Hai người đứng ngăn ở cửa chính, chẳng được bao lâu, quản lý sảnh liền chạy tới: “Đây không phải là cô Giang và…”

Tôi cầm thẻ đen Underworld Show lắc lắc ở trước ngực, quản lý một câu cũng không dám nói nhiều: “Hai người đều là khách quý chúng tôi, đi vào trước đi, có chuyện gì thì từ từ nói.”

Hai chúng tôi đều không xếp hàng lấy số, trực tiếp được quản lý dẫn vào trong phòng vip.

“Hai người chờ tôi một lát, để tôi đi tìm người lập tức xử lý nghiệp vụ giúp cho hai người.”

Sau khi quản lý đi khỏi, tôi và Giang Phi ngồi trên ghế salon đối diện với nhau.

Người phụ nữ kia phát hiện tôi đang nhìn cô ta, ánh mắt ra vẻ mê ly: “Có đẹp không?”

Tôi cũng chẳng phải là đồ ngốc ngây thơ không có kinh nghiệm, cô ta vừa mới mở miệng là tôi liền hiểu ý tứ của cô ta: “Đẹp thì đẹp đó, chỉ có điều là tướng mạo có vấn đề. Mi tâm hẹp, cằm nhọn, lỗ tai lồi, hàm răng móm vào, trông hiển nhiên là một bộ dạng chanh chua.”

“Anh!” Chỉ cần là phụ nữ thì đương nhiên sẽ chú ý đến nhan sắc của mình, mà điều Giang Phi tự tin nhất cũng chính là tướng mạo của mình: “Tôi lớn như thế, anh là người đầu tiên dám nói tôi như vậy.”

“Đó là do cô không gặp tôi sớm một chút.”

Tôi vốn dĩ không có cảm tình gì với người nhà họ Giang, nói dăm ba câu liền làm người phụ nữ này tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Quản lý ở bên ngoài lau mồ hôi lạnh, mãi mới chờ đến lúc nhân viên làm việc bước tới, cô ta vội vàng gọi: “Nhanh chóng xử lý nghiệp vụ cho hai quý khách này đi.”

Sau khi nhân viên làm việc đi vào, lại có một vấn đề xuất hiện.

“Quản lý, xử lý trước cho ai đây…”

Giang Phi giẫm mạnh chiếc giày cao gót, đứng phắt dậy từ trên ghế salon: “Ưu tiên phụ nữ, trước tiên làm cho tôi đi.”

Cô ta không muốn ở chung với tôi một phút giây nào hết, nhưng mà tôi cũng không phải là người dễ trêu chọc: “Dựa theo thứ tự, cho nên, các người phải xử lý chuyện của tôi trước đã.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK