Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 224

“Bị phát hiện rồi sao? Bọn họ đã nhận ra tôi rồi?” Những ý nghĩ liên tục lần lượt hiện lên trong đầu tôi, tôi gần như kiềm chế không nổi mà muốn lao ra bên ngoài.

Cánh cửa đã được mở sẵn ở ngay trước mặt! Tự do và sự an toàn chỉ còn cách tôi một bước chân mà thôi!

Cơ thể tôi bất giác ngả về phía trước, tay đưa ra, nhưng ngay lúc đó tôi nghe thấy một giọng nói quở trách từ bên ngoài cửa vọng vào: “Mẹ nó, rốt cuộc cái cửa này có bao nhiêu cái khóa vậy? Thằng cha đó cũng cẩn thận quá thể cơ.”

Tiếng mở khóa liên tục vang lên hai lần, cánh cửa bị mở ra một nửa.

Tôi không ngừng cảm thấy may mắn, bởi nếu lúc nãy bản thân mà bốc đồng thì mọi chuyện đã hỏng hết rồi.

Nhìn qua khẽ hở, người đàn ông bên ngoài mặc áo khoác trắng, đeo kính, trông có vẻ hiền lành nhưng ánh mắt lại có vẻ ẩn chứa ý đồ xấu.

Anh ta chưa bước vào hoàn toàn, bàn tay đã bấu lấy cẳng chân người phụ nữ: “Sao lại bệnh nữa rồi? Chẳng lẽ là lần trước chơi đùa quá mức sao?”

Đối lập với giọng điệu nhẹ nhàng ấy của anh ta là một cử chỉ thô bạo, đứng ở cửa kéo sợi xích sắt, hoàn toàn không để ý đến người phụ nữ đang phát bệnh, kéo cơ thể cô ta thành hình chữ Y, sợi dây sắt xuyên qua da thịt cô ta, máu chảy ra từ nơi bị trói bởi dây xích.

Trong mắt hắn ta, người phụ nữ chỉ như một món đồ chơi.

Tôi cắn răng chờ đợi tên đó chơi đùa xong, vốn dĩ cho rằng tên ấy sẽ tiến vào cho cô ta uống thuốc, ai ngờ rằng hắn ta lại đứng ở ngoài cửa cởi bỏ quần áo: “Phát bệnh phải không? Vậy để tôi chữa bệnh cho cô!”

Hắn cười nham hiểm, đắc ý tự mãn, giống như quý tộc muốn cho thú cưng của mình ăn, cuối cùng cũng tiến vào phòng giam.

Đó là một khuôn mặt còn rất trẻ, nhìn có vẻ là hai mươi mấy tuổi, nếu chỉ nhìn vào vẻ ngoài thì không thể biết đây là một kẻ bạo hành người khác.

Hắn hứng khởi tiến vào phòng giam, nhào tới người phụ nữ đang phát bệnh như một con chó.

“Dám làm phiền đến giấc ngủ của tôi, lần này tôi sẽ…”

Hắn ta đã không thể nói ra câu tiếp theo nữa, bởi vì tôi đã chớp lấy thời cơ lao ra từ sau cửa, bịt chặt miệng và bóp cổ hắn.

Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc và sợ hãi của hắn ta, nghe thấy tiếng rên rỉ trong cuống họng của hắn, tôi cảm thấy có một sự thích thú chưa từng trải qua bao giờ!

“Mày mà cũng biết sợ à? Mày mà cũng biết khiếp đảm sao?” Tôi nhấn ghì hắn xuống đất, trong đầu dấy lên những bức tranh bằng máu tàn nhẫn ở trong phòng, ý định giết người đã sục sôi trong lòng tôi.

Nếu như tôi không biết mở khóa, nếu như tôi không có 2000 đồng tiền giấy trong túi thì sợ rằng số phận của mình sẽ còn đáng sợ hơn người phụ nữ này!

Bọn họ đã không còn là con người nữa, bọn họ là thú đội lốt người, thậm chí còn không bằng những cô hồn dạ quỷ ngoài kia.

Tôi không cho hắn ta có cơ hội để nói, thay vì mạo hiệm để nghe những tin tức không biết là thật hay là giả từ miệng hắn, chi bằng để cho hắn mãi mãi im miệng vậy.

Cơn tức giận lắp đầy trong đầu tôi, tôi siết chặt cổ áo hắn, dùng toàn bộ sức lực, gân tay như muốn nổ tung.

Tôi không thể cho hắn ta cơ hội, nếu như để cho hắn lên tiếng, hay là phát ra tiếng động lớn hơn, rất có thể sẽ thu hút sự chú ý của những người bên ngoài và bước vào.

Sát khí dâng lên đến nỗi không còn khống chế được nữa, đáy mắt tôi hiện lên một màu máu nhàn nhạt, tròng đen từ từ dựng đứng lên, đôi mắt ấy không giống mắt của con người, ngược lại giống với đôi mắt của một con hồ ly khát máu hơn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK