Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 165

“Ra giá đi.”

“Tôi muốn chiếm lợi nhuận 50%.” Tu đạo chú trọng tài, lữ, pháp, địa, muốn tốc độ, cần mua số lượng lớn thiên tài địa bảo.

“Thật công phu sư tự ngoạm, tôi bỏ ra kỹ thuật, tiền vốn, khơi thông, cậu mở miệng liền muốn lấy 50%?”

Hoàng Bá Nguyên lấy tài liệu văn kiện thật dày trong ngăn kéo ra, tôi và ông ta sau một giờ giằng co, cuối cùng đạt thành hiệp nghị cơ bản.

Tôi cung cấp nguyên dịch, đợi nhưỡng thành công, tôi chiếm 10% tổng lợi nhuận doanh thu.

Nhìn như tôi có chút chịu thiệt, nhưng trên thực tế là tôi tay không bắt sói, chỉ bỏ ra nửa bình nguyên dịch mà thôi.

Hai người đang muốn ký kết hiệp nghị, ngoài cửa truyền tới giọng thư ký Trương: “Chủ tịch Hoàng, vị khách tiếp theo của ngài đã đợi rất lâu rồi.”

“Để cô ta đợi, tôi bên này đang nói việc làm ăn lớn.”

Lời của chủ tịch Hoàng vừa dứt, ngoài cửa đã vang lên giọng phụ nữ: “Dược phẩm Kiền Đỉnh các người không khỏi quá kiêu ngạo rồi đi? Chúng tôi đã đợi cả tiếng ở phòng tiếp khách rồi, chẳng lẽ đây là chủ tịch Hoàng cố ý làm khó chị em chúng tôi, muốn ra oai với Địa ốc Giang Cẩm?”

“Cô Giang, chủ tịch Hoàng thật sự đang bàn chuyện với một vị khách quan trọng, cô hiện tại không thể vào.”

“Ông nói không vào thì không vào? Tôi lại muốn xem xem khách nào có thể khiến chủ tịch Hoàng không màng hẹn trước, bỏ mặc Địa ốc Giang Cẩm ở đại sảnh đợi cả tiếng đồng hồ!” Cô ta nói xong thì muốn đẩy cửa, lúc này, giọng một người phụ nữ khác vang lên.

“Phi Phi, dừng tay! Chủ tịch Hoàng hẳn đang gặp người rất quan trọng, đừng quấy rầy.”

“Chị dâu, chúng ta cũng đợi cả tiếng rồi! Em thấy là Hoàng Bá Nguyên này cố ý làm khó, không muốn gặp chị.” Nói xong, cô ta đẩy mở cửa lớn phòng làm việc.

Trong phòng còn phảng phất hương rượu nhàn nhạt, thư ký Trương bất đắc dĩ đành dẫn hai người vào trong.

“Chủ tịch Hoàng, giám đốc hạng mục Địa ốc Giang Cẩm và cô Giang Phi đến rồi.”

Nghe thấy cái tên Giang Phi này, tôi liền cảm thấy không thoải mái: “Sao ở đâu cũng có cô ta? Sợi dây duyên phận hôn nhân này thật sự tháo không ra?”

“Để tôi xem xem khách quý của ông là ai? Phì phì, gu ăn mặc này thật đủ khác biệt?”

Giang Phi đang muốn đi tới, một người phụ nữ khác lại liếc mắt đã nhận ra tôi, cô ta có chút khó tin gọi: “Cao Lãng?!”

Giọng nói từ phía sau truyền tới vô cùng quen thuộc: “Diệp Sa?”

Nghiêng đầu nhìn sang, trong mắt tràn đầy ngượng ngùng.

“Là anh! Người đàn ông bắt nạt tôi ở ngân hàng!” Giang Phi che miệng kêu lên: “Chị dâu, người đàn ông thần bí em gặp ở ngân hàng hôm đó chính là anh ta!”

Diệp Sa còn chấn động hơn cả Giang Phi, cô ta dù thế nào cũng không nghĩ tới khách quý của Hoàng Bá Nguyên lại là tôi.

Trong lòng trong mắt cô ta, tôi hiện tại hẳn nên làm ổ trong tiệm đồ người lớn hết ăn rồi chờ chết mới đúng, nhưng sự thật đã hung hăng đánh vào mặt cô ta.

Một phế vật không có gì cả trong lòng cô ta lại khiến Hoàng Bá Nguyên xưng là khách quý, vì bàn chuyện làm ăn với tôi mà không tiếc thất hẹn, khiến cô ta và Giang Phi khổ sở chờ đợi một tiếng.

Diệp Sa miễn cưỡng nặn ra nụ cười, kinh ngạc nhìn tôi: “Sao anh lại ở đây?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK