Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 185

Nhưng đang chụp lại thì tôi bỗng khựng lại: “Những bức tranh này có liên quan đến nhau.”

Bức tranh đầu tiên được vẽ bằng son môi, tuy vẽ nguệch ngoạc và đơn giản nhưng có thể thấy bức tranh vẽ hai con người nhỏ bé bị một nhóm côn đồ vây quanh.

Họ đã phải chịu đựng đủ loại tra tấn, cuối cùng một trong số hai con người nhỏ bé đó bị cắt thành từng mảnh, người còn lại được nhóm côn đồ thả đi.

Bức tranh tiếp theo được vẽ bằng thuốc đỏ, người được thả ra đang trốn trong một chiếc hộp, theo tôi hiểu thì chiếc hộp rộng lớn kia có nghĩa là nhà.

Có rất nhiều thứ hình thù kỳ lạ nằm bên ngoài chiếc hộp. Những bức tranh Tưởng Thi Hàm vẽ rất trừu tượng, những thứ đó trông giống như con người, nhưng chúng lại kỳ lạ dữ tợn hơn con người.

Những bức tranh sau đó càng không thể giải thích được, người kia mở tủ đồ thì thấy một người lạ lẫm ở trong đó, mở tủ lạnh ra cũng có một người lạ nấp trong đó, mở một thứ tương tự như cái nồi thì bên trong cũng có người.

Những bức tranh này chiếm gần hết không gian trên đầu, sau đó tôi nhìn bức tranh Tưởng Thi Hàm vẽ lúc nãy.

Một người đang đứng trên giường, ngăn cách bởi một tấm ván giường mỏng, dưới gầm giường có giấu một thứ kỳ quái!

Tác phẩm được vẽ bằng máu mang hơi hướng chủ nghĩa hiện thực. Tôi xem rất lâu rồi từ từ nhớ lại, chẳng phải khi nãy tôi bước vào phòng thì đúng lúc Tưởng Thi Hàm đang đứng trên giường vẽ lên trần nhà sao?

“Nhân vật trong bức tranh của cô ta chính là bản thân cô ta?!”

Tôi quay đầu lại nhìn, không biết Tưởng Thi Hàm đã chui đầu ra khỏi chăn từ lúc nào, cô ta há miệng không nói tiếng nào mà chỉ lè lưỡi rồi gật đầu.

“Thứ đó bây giờ đang trốn dưới giường?” Tôi lập tức hiểu ra ý của Tưởng Thi Hàm: “Nhưng khi tôi vào thì tôi có nhìn xuống gầm giường, trong phòng này không có ai khác ngoại trừ tôi và cô ta cả.”

“Lẽ nào?”

Tôi lấy điện thoại ra bật chức năng camera, tôi nhìn chằm chằm vào màn hình rồi đưa điện thoại xuống gầm giường.

Cảnh tượng dưới gầm giường được phản chiếu trên màn hình, một đôi dép lê, một cái ống nhổ, ánh sáng hơi tối nhưng dường như không có gì bất thường cả.

“Không đúng!” Điện thoại chuyển sang một hướng khác, tôi hướng điện thoại lên trên thì phát hiện ra một thứ đáng kinh ngạc.

Trong góc giường có một đứa bé gầy trơ xương!

“Tiểu quỷ nước Thái!”

Tiểu quỷ kia vẫn chưa biết mình đã bị phát hiện, nó há cái miệng chưa mọc răng giống như đang hút cạn tinh thần của Tưởng Thi Hàm.

“Dưới gầm giường có ma, nếu nói như vậy…” Tôi nhìn những hình vẽ máu me khắp trần nhà, tim nhảy loạn: “Tất cả những thứ mơ hồ kia và hình thù quái dị trong tranh đều là ma!”

Chẳng trách Tưởng Thi Hàm lại phát điên, mấy ngày nay thật sự đã làm khó cô ta rồi.

“Đây là thủ đoạn giết người của Underworld Show sao?” Nghĩ đến đây, tôi lại lắc đầu: “Hoàng Quán Hành và Underworld Show không có thù oán gì, nếu người gác cổng là bác Hoàng chết vì muốn tiết lộ sự tồn tại của Underworld Show thì Hoàng Quán Hành lại không làm bất cứ điều gì vi phạm giao kèo với Underworld Show hết.”

Cái chết bất thường của người chơi trong phòng livestream có điểm không logic.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK