Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 168

“Một người kỳ lạ mặc áo choàng đen?” Kết hợp với những gì bác tài nói, tôi suy đoán người này có lẽ là anh Cổ: “Anh ta nhận được tin từ đâu vậy?”

Một tiếng sau, tôi đến nghĩa trang Tùng Lâm ở ngoại ô phía Bắc Giang Thành, nơi đây núi rừng bao quanh, vắng vẻ không một bóng người, là một nơi tốt để tổ tiên an nghỉ.

“Muốn dừng ở đây không? Bác thấy phía trước hình như có vài chiếc xe cảnh sát, không phải đã xảy ra án mạng gì chứ.” Bác tài giảm tốc độ, chuẩn bị dừng bên đường.

“Đừng sợ, đi theo qua đó!”

“Đi theo xe cảnh sát?! Làm vậy là tìm cảm giác kích thích cho bản thân đó!”

“Đừng nhiều lời, lái xe!”

Chiếc taxi bám theo xe cảnh sát, lái lên con đường ngoằn ngoèo, cuối cùng dừng lại ở ngọn núi phía sau nghĩa trang Tùng Lâm.

Những lớp rừng, những cây tùng bách cao sừng sững trên vách đá, nếu không có người dân địa phương dẫn đường, đi sâu vào núi vài cây số thì sẽ bị lạc.

“Lộc Huấn cố ý chọn một nơi như vậy thích hợp để ẩn nấp, anh ta có lẽ nấp trong bóng tối, chỉ cần Thiết Tâm Lan sơ ý thì sẽ vô thức mất mạng.” Nghĩa địa vốn có mây mù, tùng bách cũng không phải cây thiêng gì để trấn yểm xua đuổi tà ma, ngược lại người mệnh Tùng Bách Mộc càng dễ trúng tà gặp quỷ, có nhiều người bị bóng đè thật ra đều là mệnh Tùng Bách Mộc.

“Hy vọng chị ấy chưa vào núi.” Rừng núi sâu thẳm có rất nhiều tà ma, Lộc Huấn có thân phận đặc biệt, hẳn là giỏi tà thuật yêu ma, đối phương chiếm hết thiên thời địa lợi, chỉ đợi Thiết Tâm Lan tự mình dâng đến cửa.

Não tôi hoạt động nhanh chóng, suy nghĩ đối sách.

Bác tài ngồi ở trước không dám hó hé câu nào, bác ấy lần đầu tiên thấy một người gan dạ dám theo đuôi xe cảnh sát.

“Thiết Tâm Lan tuyệt đối không thể chết, đối phương cần phải hoàn thành nghi thức nào đó, nếu như Thiết Tâm Lan chết đi, Tiểu Phượng nhất định khó bảo toàn mạng sống.” Trả tiền xe xong, tôi đi về hướng xe cảnh sát.

Hai cảnh sát đang giăng dây, vừa thấy có người đi tới, liền giơ tay ngăn cản: “Phía trước đang truy tìm nghi phạm, cấm vào.”

Tôi chau mày đi lòng vòng bên ngoài, đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc bên trong, người cảnh sát đó tôi từng gặp qua ở nhà nghỉ An Tâm.

“Này! Người anh em!”

Người đó thấy tôi quen mặt, ngập ngừng bước tới: “Anh là…. đàn em của đội trưởng Thiết?”

“Đúng vậy, tôi tên là Cao Lãng, chúng ta đã gặp nhau ở nhà nghỉ An Tâm.”

“Tôi tên là Triệu Bân, anh gọi tôi Tiểu Triệu là được.” Người phía trước trắng trẻo, chính là viên cảnh sát hình sự tôi nhìn ra được đang yêu đơn phương Thiết Tâm Lan ở nhà nghỉ An Tâm.

“Tiểu Triệu, đội trưởng Thiết của các anh vào núi chưa?” Không có thời gian trò chuyện, tôi trực tiếp vào chủ đề chính.

“Họ đã đi vào núi một tiếng trước, chúng tôi là nhóm thứ hai đến chi viện, phạm vi tìm kiếm rất rộng….”

“Chết rồi!” Tôi chưa nghe xong lời của Triệu Bân, móc điện thoại ra mở tin nhắn của Tiểu Phượng lên: “Đội trưởng Thiết của các anh gặp nguy hiểm, đây là một cái bẫy giết người được dày công bố trí dành cho chị ấy! Anh mau dẫn tôi đi tìm chị ấy, chỉ có tôi mới có thể cứu chị ấy!”

“Chắc không được đâu, cảnh sát làm việc, tôi dẫn anh vào đó….”

“Nghĩ về Thiết Tâm Lan đi, tôi không có gạt anh!” Giọng tôi cao lên, tôi nhìn chằm chằm vào Triệu Bân: “Lẽ nào anh muốn chính mắt nhìn thấy chị ấy chết trước mặt anh sao?”

Triệu Bân nắm chặt sợi dây giăng, cân nhắc hồi lâu: “Được, tôi dẫn anh vào núi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK