Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 145

Cánh cửa của nơi trữ tro cốt bị đẩy ra, một cô bé khóc đỏ cả mắt, trong tay ôm chặt lấy một hũ hài cốt bước ra ngoài.

“Đó là?”

Trên hũ hài cốt có dán hình của một người con gái, mặc chiếc váy màu vàng với nụ cười dịu dàng ấm áp.

“Mẹ!”

Y Y khóc thét lên trước trăm hồn ma, âm thanh tuyệt vọng của cô bé vang vọng bên trong sảnh tưởng niệm Sự thật mà tôi luôn che giấu đã bị Y Y phát hiện, con bé mới biết chuyện cách đây hai tuần trước, mẹ của nó bị bệnh mà qua đời, người đến đón mẹ nó không phải đến từ công ty, mà là ở nơi hỏa táng.

“Thật ra cháu biết, nhưng mà cháu sợ rằng nếu như cháu biết được câu trả lời thì sau này sẽ chẳng thể nhận được cuộc điện thoại nào của mẹ nữa. Cho nên cháu mới không tin, cháu không thể tin, nhất định mẹ vẫn chưa đi có phải không?”

Từng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt quật cường của cô bé ẩn chứa sự tủi hổ, cô không dám khóc, nghiến chặt răng, nhưng vẫn không kìm được mà rơi nước mắt.

Người chết rồi như ngọn đèn vụt tắt, âm dương cách biệt. Cô không muốn tin vào hiện thực, thà rằng túc trực bên điện thoại mỗi tối, đợi chờ một cuộc điện thoại không biết khi nào mới chấm dứt.

“Cháu rất muốn được nói với mẹ một câu? Chỉ nói một câu có được không?”

Đột nhiên Y Y xuất hiện, vòng xoáy âm khí khổng lồ liền trở nên chậm lại, bên trong dường như có thứ gì đó đang vật lộn dữ dội.

“Mẹ của đứa trẻ này thực sự vẫn còn kí ức lúc còn sống ư?” Lưu Bán Tiên tiếp tục theo dõi tình hình trước mắt, cô hồn dạ quỷ lưu lạc nhân gian, chỉ cần không đi qua cầu Nại Hà, không ít thì nhiều cũng bị ảnh hưởng bởi kí ức lúc còn sống, thế nhưng mãnh liệt như thế này thị rất hiếm thấy.

Thập ác đại chiến nhất định phải khuyết một mới được, mẹ của Y Y đang vùng vẫy đấu tranh, sinh vật gian ác trói buộc không được, mặt trời sắp ló dạng, nó dứt khoát phải duỗi một ngón tay hướng về phía Y Y để phong ấn âm khí.

Hắn muốn giết chết đứa trẻ đã phá vỡ kế hoạch của hắn, một tiếng gầm thét vọng tới, gió mây liền thay đổi, uy lực của một ngón tay lại đáng sợ đến như vậy.

“Có vẻ như mày đã được định sẵn là không thể thoát khỏi đêm nay.” Tôi, người bị tà ma chiếm lấy thân xác giở một điệu cười điên rồ, toàn thân đều nhuốm đầy máu tươi, nhưng tôi hoàn toàn không để ý tới, ngược lại còn bước về phía Y Y một cách đầy hưởng thụ, hai tay vẽ bùa trên không trung, máu vẫn không ngừng chảy.

Một chỉ của con vật hung ác mạnh như Thái Sơn đè đầu, cho đến khi đại họa sắp ập tới, hai tay tôi mới kết ấn, trên khuôn mặt nở một nụ cười điên rồ, kéo bỏ áo, để lộ ra toàn bộ hình ảnh của hồ ly chín đuôi.

“Cách này hẳn là đã bị đóng bụi 10 năm rồi.”

Máu chảy ra từ tai, mắt, mũi, miệng, bộ dạng của tôi bây giờ còn đáng sợ hơn cả quỷ: “10 năm trước tao đã hỏi mày rằng, nếu người trên thế gian này phỉ báng tao, ức hiếp tao, sỉ nhục tao, cười nhạo tao, coi thường tao, khinh bỉ tao, làm chuyện độc ác với tao, lừa gạt tao thì tao phải làm sao?”

“Mày nói với tao chỉ cần nhẫn nhịn, nhượng bộ, né tránh, nghe theo, kiên nhẫn với hắn, tôn trọng hắn, không cần để ý tới hắn, 10 năm sau mày sẽ gặp hắn.”

“Kết quả ra sao? Cả dòng họ tao đều bị tiêu diệt, đoạn tử tuyệt tôn!”

“Kiếp này, tao may mắn thoát được, nếu như mày để cho Phật tổ hay ma quỷ ngăn cản, tao sẽ giết hết tất cả!”

Tôi cũng không biết mình rốt cuộc đã mời thần thánh nào đến, tính sát khí rất cao, căn bản không để ý đến sự sống chết của tôi, hoàn toàn có chỉ có mục đích duy nhất là giết.

Con quái vật dữ tợn nhấn ghì ngón tay xuống, cơ thể bị khống chế của hắn tiến lên phía trước, không lùi nửa bước!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK