Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 138

“Vương Kiến Nghiệp, Vương Kiến Bang, Vương Xuân Phú, Trương Dung, Chu Vĩ, Khuất Phi…” Tôi đọc từng cái tên, trong lòng lại có khoái cảm phá giải chân tướng, cũng có cảm giác sợ hãi dâng lên như thủy triều.

“Sáng sớm ngày 24, ở Mật Vân công quán xảy ra tai nạn nghiêm trọng, người điểu khiển xe cẩu Vương Xuân Phú uống rượu khi làm việc thao tác không đúng, dẫn tới ba người tử vong, nhiều người bị thương. Thân nhân người thiệt mạng vì vấn đề bồi thường mà chậm chạp không có cách nào giải quyết, thi thể tạm thời lưu giữ ở bãi hỏa táng tại cầu số 3, đợi tiến hành hướng dẫn xử lý tiếp theo.”

“Sáng ngày 24, tòa nhà số 9 tiểu khu Hoa Viên có một cô gái dùng thuốc an thần tự sát, khi còn sống mắc bệnh thần kinh nghiêm trọng, hoài nghi đã phá thai nhiều lần, dẫn tới không thể mang thai. Do đã đoạn tuyệt quan hệ với ba mẹ, thi thể tạm thời lưu giữ ở bãi hỏa táng tại cầu số 3, đợi tiến hành hướng dẫn xử lý tiếp theo.

“5 giờ chiều ngày 25, đường Hoa Viên xảy ra tai nạn, thi thể người chết Chu Vĩ được cất giữ tạm thời tại bãi hỏa táng tại cầu số 3.”

“Tối ngày 24, đấu sĩ ung thư Khuất Phi qua đời, thi thể tạm thời lưu giữ tại bãi hỏa táng tại cầu số 3.”

… Lúc đọc tới dòng cuối cùng, sau lưng tôi đã ướt đẫm.

“Bây giờ vẫn chưa có cách nào xác định chỉ có ba người: Y Y, cô gái, Viên Phong.”

Tiếp tục tra xem, tôi tìm thấy ghi chép trước đó trong tài liệu, trên hành lang ngoài cửa sổ lại vang lên tiếng bước chân, dường như là một người đang ông đang chạy vội.

“Chú ơi, chúng ta mau nấp đi!”

“Hai người nấp trước, mặc kệ chú.” Đôi mắt nhìn chằm chằm màn hình, hai tay tôi thấm mồ hôi, cố hết sức điều khiến chuột: “Hai tuần trước, hai tuần trước…có rồi, Thiết…”

“Ầm!” Cửa sổ không khóa chặt bị đẩy mở, một bóng dáng thê thảm nhảy vào phòng, lưng anh ta dựa vào cửa phòng, quen thuộc khóa cửa sổ lại.

“Viên Phong?” Người đó rõ ràng không nghĩ tới trong phòng lại có người, giật nảy mình, đợi nhìn rõ là tôi mới nôn nóng nói: “Mau tắt máy tính, bà điên Trương Dung tới rồi!”

Sau khi tìm được đồ mình cần rồi, tôi tắt điện luôn, chưa được bao lâu thì trong phòng đã lại tối mịt.

“Sao cậu lại bị Trương Dung đuổi theo thế?”

“Má nó, tôi bị lạc đường ở nơi quỷ ma này, đang chuẩn bị chọn bừa một phòng để trốn, đoán xem tôi nhìn thấy gì?” Viên Phong hạ bé giọng lại nói một cách thần thần bí bí.

“Chẳng lẽ anh gặp quỷ à?”

Tôi vốn chỉ muốn thử Viên Phong, nào ngờ anh ta lại gật như gà mổ thóc: “Mấy người cũng thấy đúng không, ở ngay căn phòng bên trong kia kìa.”

Anh ta bị dọa cho trắng mặt, hai tay múa may quay cuồng: “Một phòng tận tám chín vị, lúc đầu tôi còn tưởng là người, sau đó leo đến dưới cửa sổ nhìn mới biết, toàn bộ đều mặt trắng như giấy, cũng chẳng hiểu là nói gì.”

“Bọn họ nói gì?” Tôi thấy có gì đó không đúng, hỏi lại.

Viên Phong lắc đầu: “Chỉ nghe lắt nhắt được mấy từ thôi, hình như có xe tang, thập ác linh tinh gì đó.”

“Căn phòng đó ở đâu? Tôi muốn tự mình đến kiểm tra.” Câu đố cuối cùng sắp được công bố, tiền căn hậu quả, cao trào tối nay cuối cùng cũng sắp tới rồi.

“Ở chính giữa nhà hỏa táng ấy, nhưng cửa lớn bị khóa rồi, muốn tới đó phải đi vòng qua nhà để tro cốt.”

“Biết rõ gớm nhỉ.”

Tôi nói đầy ẩn ý, Viên Phong lại nghe không ra ý ngoài lời: “Tôi khuyên anh tốt nhất là đừng đi bây giờ, Trương Dung còn ở bên ngoài đấy, chắc chưa đi xa đâu.”

“Yên tâm, tôi sẽ cẩn thận.” Đợi thêm mấy phút, bên ngoài đã yên ắng lại, tôi dắt tay Y Y, nhẹ nhàng mở cửa phòng ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK