Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 202

Tiếp tục bấm chạy ước chừng khoảng vài giây, con mèo đen trong màn hình đột nhiên nhảy lên, móng vuốt của nó quào không khí, sau đó, một cảnh tượng làm cho người ta nghẹn lời xuất hiện.

Thân thể của con mèo đen bị một nguồn lực vô hình trong không khí đè xuống đất, nó giãy dụa hết sức mình, tay chân dùng sức đạp lên phía trên.

Nhưng mà cho dù nó vùng vẫy như thế nào cũng đều không thể tránh thoát, tôi có thể nhìn thấy rất rõ thân thể của nó từ từ trở nên suy yếu, máu từ bị cạn khô, cuối cùng chỉ còn lại da lông nhăn nhúm.

Nhìn video giám sát trong máy vi tính, mấy người trong phòng đều không nói nên lời, đây không phải là video được cắt ghép ở trên mạng, mà là hình ảnh do camera quay lại được.

Thật sự là nó đã xảy ra ở ngoài cửa tạp hóa hồi mấy tiếng trước.

“Có chuyện gì vậy, không phải là ở chỗ chúng tôi có quỷ hoành hành đó chứ?” Chủ cửa hàng mập lùn xoa xoa tay, trên trán đã xuất hiện mồ hôi lạnh: “Quán tạp hóa này của tôi kinh doanh đến khuya mới đóng cửa, đồng chí cảnh sát, anh phải cho tôi một lời giải thích.”

Anh ta duỗi tay ra chuẩn bị ngăn cản tôi đang rời đi: “Có phải là bên ngoài xuất hiện án mạng, tôi đã sớm cảm thấy vùng đất này không tốt, quá gần bệnh viện…”

Tôi nhìn chủ cửa hàng mập lùn đang cản đường, lông mày chậm rãi nhăn lại: “Thứ nhất, tôi không phải là cảnh sát, thứ hai, tốt nhất là bây giờ anh nên cầu nguyện chúng tôi có thể phát hiện xác động vật khô ở một chỗ xa hơn, nếu không thì tôi sẽ cho rằng anh là kẻ tình nghi số 1.”

Chủ cửa hàng mập lùn nghe nói như vậy, lập tức rụt đầu né ra: “Tôi thật sự không biết cái gì hết.”

“Coi như là tối nay chưa thấy chuyện gì xảy ra, đừng có đi nói lung tung.” Ngô Mãnh đẩy chủ cửa hàng ra, đi theo tôi đến đầu ngõ: “Cao Lãng, có cần tiếp tục điều tra không?”

“Cửa hàng tạp hóa nằm ở phía nam bệnh viện, con hẻm này lại đi về phía nam bắc, cứ mở rộng phạm vi điều tra về phía Nam đi, chắc là còn có phát hiện khác.” Thời gian con mèo bị tấn công trong đoạn video là 12:05 sáng, tôi nhìn thấy gương mặt người già ở bệnh viện khoảng chừng 12:30 ,về mặt thời gian hoàn toàn phù hợp.

Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã tìm thấy một con chuột chết bị hút cạn máu ở một nơi cách bệnh viện khoảng tám trăm mét, sau đó lại phát hiện một con chó hoang chết rất đáng sợ.

“Giống y như là phi lô giáng mà Lưu mù đã nói tới, chắc có lẽ giáng đầu sư đang nấp ở phía nam bệnh viện.” Đối phương sử dụng giáng đầu cách 1000 mét, vậy thì phỏng đoán trước đó của tôi đã xảy ra sai lầm.” Chẳng lẽ không phải là bác sĩ trong bệnh viện, nhưng mà mật mã xuống nhà xác ở tầng hầm cũng chỉ có bác sĩ mới biết được mà.

Trong lòng của tôi nảy sinh ra một suy đoán lớn mật: “Hung thủ đúng là bác sĩ, chỉ là bởi vì anh ta cố tình rời khỏi bệnh viện để tạo chứng cứ ngoại phạm?”

Tôi trở về cửa hàng tạp hóa, lại quan sát camera một lần nữa.

“Đồng chí cảnh sát, sao anh lại trở về rồi?”

“Ai là đồng chí với anh chứ, đừng có nói nhảm, lại chỉnh video trở về trước một chút đi.”

Tôi xem hết sức chăm chú, xem từng cái một, rốt cuộc cũng đã có một phát hiện quan trọng.

Khoảng chừng 11:30 tối, trong màn hình theo dõi xuất hiện một bóng dáng quen thuộc, mặc áo trắng giày da đen.

“Chủ nhiệm Lý?” Tôi gọi chủ cửa hàng mập lùn đến: “Anh có ấn tượng gì với người này không?”

“Có ấn tượng chứ, đêm hôm khuya khoắc ông ta chạy đến chỗ của tôi, nhưng mà không mua cái gì hết, chỉ là gọi điện thoại.” Chủ cửa hàng mập lùn sờ cằm, tư thế đó giống y như là thám tử lừng danh: “Ông ta nói chuyện rất nhỏ, giọng nói của ông ta rất lạnh.”

“Được rồi, rốt cuộc là ông ta đã nói gì với điện thoại?”

“Nghe không rõ lắm, nhưng mà hình như là nói về bệnh viện tâm thần, à đúng rồi, bệnh viện tâm thần Hận Sơn.”

Tôi đã từng nhìn thấy cái tên này trên hồ sơ bệnh án của Tưởng Thi Hàm, bác sĩ chữa trị cho cô ta là bác sĩ tâm lý đến từ bệnh viện Hận Sơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK