Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 159

“Mẹ nó, cô có bệnh hả?” Tượng đất có ba phần hỏa tính, nếu như lúc nãy cái túi rơi ra bên ngoài, vậy chắc chắn rượu Đồng Tiên được đổi bằng điểm tích lũy của tôi sẽ bị vỡ nát.

Quay người lại trừng mắt nhìn Giang Phi, lúc này, cô ta có chút chật vật ngồi ở dưới đất, chiếc váy ngắn chỉ có thể che khuất cái đùi, mơ hồ lộ ra vài tia thần bí.

“Tôi…” Sự giận dữ và ấm ức ấp ủ ở trong lòng của cô ta đang muốn bùng phát, cúi đầu nhìn thấy có một lá bùa được bện thành từ dây đỏ trượt ra từ trong túi của tôi: “Anh lấy cái thứ này ra từ trong ngân hàng đó à?”

Cô ta đưa tay muốn cầm lấy, tôi lập tức gấp gáp, đây chính là dây nhân duyên đỏ, tuyệt đối không thể đụng lung tung.

“Đừng có cử động.”

Tay phải nắm lấy cái túi, tay trái giật lấy, nhưng mà Giang Phi đã cầm lấy sợi dây đỏ nhanh hơn tôi một bước: “Cái quỷ gì vậy?”

Nam trái nữ phải, hai người một trước một sau bắt lấy hai đầu của sợi dây.

“Buông tay ra.”

“Dựa vào cái gì, đây là của tôi nhặt mà.”

Tôi và Giang Phi đang cãi nhau, hai người đều không chú ý tới lá bùa ở trong tay không lửa mà tự đốt, một đầu quấn quanh cổ tay Giang Phi đã biến mất, một đầu vòng qua ngón áp út trái của tôi hóa thành tro tàn.

“Sao… sao nó không còn nữa?” Giang Phi mở to mắt nhìn vào cổ tay của mình.

Tôi cũng ngơ ngác nhìn chút tro tàn vương lại của sợi dây đỏ bị đốt cháy: “Tiêu rồi, dây tơ hồng nhan duyên đổi bằng 3 điểm tích lũy của tôi lại dùng với người phụ nữ này.”

Mỗi một điểm tích lũy của buổi livestream Underworld Show đều được đổi bằng mạng của tôi, sợi dây đỏ này vốn dĩ là vì để kết âm hôn, được sử dụng để khóa chặt duyên âm dương, kết quả lại xui xẻo sử dụng với Giang Phi.

Ba điểm tích lũy chỉ đổi lại một người phụ nữ ngoài ngoại hình xinh đẹp ra thì không còn cái gì khác, bây giờ tâm trạng của tôi rất phức tạp.

“Thôi bỏ đi, dùng cũng đã dùng rồi, còn có thể nói cái gì được nữa?” Bất đắc dĩ đứng dậy rồi ôm lấy cái túi chuẩn bị rời đi.

“Muốn đi hả? Bởi vì anh mà chân của tôi bị thương rồi này.” Giang Phi miễn cưỡng đứng dậy, vịn vào tường rồi kêu lên với tôi.

“Vậy cô muốn xử lý như thế nào?” Lãng phí 3 điểm tích lũy, tôi cố gắng đè nén lửa giận của mình, người phụ nữ này thật sự không biết tốt xấu, nói không chừng tôi sẽ thay thế người nhà của cô ta mà dạy dỗ cho cô ta một trận.

Giang Phi bị tôi ép đến góc tường, cô ta phát hiện lúc tôi tức giận trong mắt sẽ trở nên đỏ ngầu, đó là một đôi mắt vô cùng kỳ quái, không giống như loài người, trông giống như là một con sói lửa hung ác gian xảo.

Bị đôi mắt này nhìn chăm chú, cô ta phát hiện mình có làm gì đi nữa cũng không thể nói ra lời nào mà mình muốn nói, do dự cả nửa ngày rồi mới lẩm bẩm nói một câu: “Chân của tôi đau, không thể lái xe được, anh đưa tôi về nhà đi.”

“Đưa cô về nhà?” Thái độ của Giang Phi thay đổi làm cho tôi không hiểu: “Không hiểu kiểu gì.”

Người đang vây xem ở bên ngoài càng ngày càng nhiều, tôi vội vàng muốn thoát thân, ôm chặt lấy cái túi màu đen bước vào trong đám người.

“Nè, anh tên là gì vậy?” Giang Phi vẫn còn chưa hết hi vọng, lại kêu to với đám người.

“Hỏi anh trai của cô ấy, tôi chính là người mà anh ta hận nhất trong cuộc đời này.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK