Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 206

“Tối ngày hôm qua Cao Lãng vẫn luôn đi cùng với tôi.” Có mấy tên cảnh sát làm chứng cho tôi, Trần Kiến Quốc cũng không còn gì để nói, mặc dù ông ta thấy tôi không vừa mắt, nhưng mà cuối cùng vẫn phải thả tôi ra, kêu tôi thành thật ở nhà, bất cứ lúc nào cũng sẽ được gọi đến.

Trở lại đường Thinh Đường, tôi cũng không quan tâm đến sự mất tích của Giang Phi, mà là dồn hết lực chú ý vào cuộc truy tìm giáng đầu sư.

Làm như vậy không phải là bởi vì tôi chán ghét Giang Phi, thích Tưởng Thi Hàm, mà là bởi vì Giang Phi còn có một người ba có tiền, ông ta có thể sử dụng người ở cả thành phố đi tìm kiếm.

Nhưng mà Tưởng Thi Hàm chỉ là một người bình thường, người ngoài thờ ơ với cái chết của cô ta, chỉ có tôi có thể trả lại sự trong sạch cho cô ta.

Gọi điện thoại kêu Lưu mù đến, ông ta vừa mới bước vào cửa liền ném ra một câu: “Cao Lãng, cậu lại gặp tai họa lớn rồi.”

Tôi đã sớm quen thuộc với ngữ khí của Lưu mù: “Đúng vậy đó, mới vừa trở về từ đồn cảnh sát, xui xẻo hết biết.”

“Sau này cậu vẫn nên ít đến mấy nơi như là đồn cảnh sát đi, sẽ chọc phải thị phi đó.” Lưu mù chống cái đòn gánh, mấy ngày không gặp, hình như là ông ta đã tiều tụy hơn rất nhiều: “Lúc đến đây tôi đã tính cho cậu một quẻ, tối ngày mai cậu gặp phải một tai họa sinh tử, tôi khuyên cậu buông bỏ tất cả mọi chuyện, đến đạo quán hoặc là miếu đường gì đó tránh né một đoạn thời gian đi.”

“Tối ngày mai hả?” Tôi nhíu mày, tối ngày mai là thời gian livestream Underworld Show, mấy ngày nay bận rộn làm việc xuyên suốt không nghỉ mấy ngày đêm, thiếu chút nữa là đã quên mất nó.

“Có thể nói kĩ cho tôi nghe quẻ tượng được không?”

Lưu mù lắc đầu, chỉ nói một câu: “Quẻ tượng đại hung, thập tử vô sinh.”

Tôi và Lưu mù nói chuyện đến khuya, trao đổi rất nhiều vấn đề gặp phải trên con đường tu hành, lúc đó tôi cũng nói bóng nói gió hỏi thăm quả tượng, nhưng mà Lưu mù lại giữ kín như bưng, dường như cái quẻ mà ông ta bấm ra đã nguy hiểm đến nỗi không thể nói thành lời.

Tiễn Lưu mù đi, nhìn bóng dáng có hơi cô đơn của ông ta biến mất trên con đường, tôi bỗng nhiên cảm thấy lạnh lẽo.

“Buổi livestream của Underworld Show lần sau đều khó hơn lần trước, mình có thể chống đỡ nổi tối mai không đây?”

Đêm đã khuya, tôi lại không buồn ngủ, tôi ghi chép lại quá trình của mấy lần livestream trước đó vào trong máy vi tính: “Hồng Loan, Nguyên Thần, Thập Ác, lần tiếp theo sẽ gặp phải chuyện gì đây?”

Ngày thứ hai mở cửa tiệm, ở bên ngoài vẫn có cảnh sát mặc thường phục đi lang thang, xem ra là Trần Kiến Quốc vẫn còn đang nghi ngờ tôi.

Nằm trong trạng thái bị giám sát, tôi cũng không thể tùy tiện đi lại, thành thành thật thật ở trong cửa hàng vận hành Diệu Chân tâm pháp, đến giờ cơm thì mang theo Bạch Khởi đi ra ngoài ăn cơm.

Đợi đến sáu giờ tối, cảnh sát mặc thường phục mới đi khỏi, thấy vậy, tôi cũng nhẹ nhàng thở ra. Tối nay có buổi livestream của Underworld Show, tôi không muốn làm bại lộ thân phận của mình.

Sắc trời đã tối, màn đêm bao phủ cả thành phố.

Tôi đóng cửa tiệm, lẳng lặng ngồi trước đồng hồ.

“8 giờ.”

Màn hình điện thoại di động đặt ở trên bàn lóe lên, ánh sáng lạnh lùng giống như là mặt quỷ nở một nụ cười âm hiểm.

Tôi yên lặng cầm điện thoại di động lên, ấn nghe, đặt ở bên tai.

“A lô.”

Đầu dây bên kia thật lâu vẫn không truyền đến âm thanh, tôi nhíu mày hỏi một lần nữa: “Anh tìm ai?”

Trôi qua khoảng 1 phút, lúc tôi đang chuẩn bị cúp điện thoại, cuối cùng đối phương cũng đã mở miệng, cô ta chỉ nói năm chữ, lại làm tôi đứng phắt dậy từ trên chiếc ghế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK