CHƯƠNG 46
“Anh cứ nói là thầy giáo của trường bọn em, đến thăm nhà.” Tức thời bịa ra một lý do, nhưng đợi khi bước vào cửa mới phát hiện, ba mẹ của Hạ Gia Ý đều không ở nhà.
“Quá tốt rồi, mang anh đến phòng của anh trai em, chúng ta nắm chắc thời gian, tốc chiến tốc thắng.”
Nhà của Hạ Gia Ý có ba phòng ngủ một phòng khách, từ cách bài trí nhìn trông không phải kiểu nhà vô cùng giàu có, nhưng ít nhất cũng là giai cấp trung lưu.
“Đây là phòng của anh trai, bây giờ bị sửa làm phòng để đồ linh tinh, có hơi bừa.” Mở đèn lên, tôi và Hạ Gia Ý đi vào trong phòng.
“Ký hiệu mà em nói ở đâu, để anh xem thử.”
“Bên dưới giường.”
Gạt những thứ linh tinh ra, tôi chui xuống dưới gầm giường.
“Sát tường, nơi trong cùng có vài chữ dùng dao nhỏ khắc ra.”
Tôi lấy ra điện thoại soi đèn, quả nhiên ở nơi Hạ Gia Ý nói nhìn thấy vài chữ đỏ xiêu xẹo.
“Màu sắc rất tối, đây là dùng dao nhỏ dính máu khắc lên.” Nét chữ rất ẩu, giống như người trong trạng thái cực kỳ sợ hãi run rẩy khắc lên.
“Khi nào mới có thể kết thúc cơn ác mộng này, tôi không muốn đi livestream, tôi sắp phải chết rồi, tôi sắp phải chết rồi!”
“Điểm tích lũy về âm, tôi có thể cảm nhận được bọn chúng đã đến rồi! Đừng mang tôi đi, tôi không muốn chết!”
“Trong cầu thang, bên ngoài cửa sổ, bọn chúng liệu có khi nào nằm ở bên giường của tôi không?”
Chữ trên mặt giường chắc là di ngôn mà anh trai Hạ Gia Ý để lại, điểm tích lũy của anh ta bị trừ âm điểm, sắp bị Underworld Show giết.
Mấy chữ này chỉ có thể chứng minh Underworld Show có bản lĩnh lặng lẽ khiến con người biến mất khỏi thế gian và tôi không thể giúp đỡ được gì.
“Anh trai em còn để lại tin tức gì không?”
Hạ Gia Ý nghĩ rồi lại lấy ra một bức ảnh đã đóng khung ở trong cặp sách: “Đây là bức ảnh duy nhất anh em để lại, khi anh ấy mất tích, bức ảnh này luôn được em bảo quản.”
Cầm trên tay, đó là một bức ảnh cả gia đình, bên trên có Hạ Gia Ý và ba mẹ của cô ta, cùng với một chàng trai dáng dấp rất cao, đẹp trai rạng ngời, ôm quả bóng rổ nhưng không nhìn thấy mặt.
Tôi cầm khung ảnh nhìn cẩn thận, dáng người của chàng trai cao lớn, làn da rất trắng, chỉ là phần mắt mơ hồ nhìn không rõ.
“Ngoài bức ảnh này ra, bóng dáng của anh trai trong những bức ảnh khác đều biến mất, em cũng không biết làm sao, mỗi lần xem album đều cảm thấy rất khủng khiếp.”
“Vậy tại sao bức này lại không giống?” Hình ảnh biến mất trong bức hình, điều này nghe thì quá phi lý, nếu không phải từng ở trong miệng của người giấy phỏng vấn nghe thấy hai từ Hạ Triết Viễn, đoán chắc bây giờ tôi cũng sẽ không tin lời Hạ Gia Ý nói.
“Bức ảnh cả gia đình này là bức trước khi anh trai biến mất đã tận tay đưa cho em, hôm đó anh ấy còn nói rất nhiều lời kỳ lạ, chỉ là em vừa tỉnh lại thì không nhớ gì nữa, chỉ có bức ảnh này được em cầm chặt trong tay.”
“Cũng tức là, nó là di vật cuối cùng của anh trai em.” Nếu như xem chuyện mất tích của Hạ Triết Viễn thành vụ án hình sự mà điều tra, bức ảnh này chính là một trong những manh mối duy nhất trong tay tôi.
“Khung ảnh này em từng mở ra chưa?”
“Chưa, em sợ làm hỏng nó.”
Tôi không thể nhìn ra được gì từ vẻ bề ngoài này, trực giác nói cho tôi là trong khung ảnh chắc có thứ gì đó.
Kêu Hạ Gia Ý tìm một cái tua vít nhỏ cho mình, tôi ngồi trên đất cẩn thận tháo mở khủng ảnh.
“Quả nhiên…”
Ở mặt lưng của bức ảnh cả gia đình viết bảy chữ: “Hoa mai in dấu, Mai Hoa Cổ.”
“Chữ anh trai viết là có ý gì?” Hạ Gia Ý dựa sát bên cạnh tôi, mặt mày nghi hoặc.
“Hoa mai sao?” Tô vô thức bóp chặt cổ tay phải, trong nghi thức ký kết, tay phải của tôi đã bị một con sâu lạ cắn, để lại vết thương hình hoa mai.
“Lẽ nào con sâu có hình thù giống như con rết có một sừng chính là Mai Hoa Cổ? Đây chính là thủ đoạn khống chế streamer của Underworld Show sao?” Tôi không biết thông tin Hạ Triết Viễn để lại có chính xác không, nhưng ít nhất khiến tôi có một phương hướng.