"La Thúy Hoa, sáng ngày 5 tháng 7, tại khu nhà gia đình, không qua xác minh, cô ấy đã vu khống vợ quân nhân có hành vi xấu và đưa ra những nhận xét không phù hợp. Sau khi điều tra, phát hiện sự việc là đúng và bị phê bình."
"Vương Quế Phân, sáng ngày 6 tháng 7 đã tự ý tiết lộ thông tin cá nhân của vợ quân nhân trong khu nhà quân nhân mà không xác minh. Người ta nghỉ ngờ rằng những thông tin này có được bằng những thủ đoạn không chính đáng. Sau khi điều tra, phát hiện thấy sự việc là đúng và bị phê bình."
“Điền Xuân, chiều 6 tháng 7, đã vu khống vợ quân nhân tại khu gia đình. Lời nói của cô ta không đúng sự thật và có yếu tố cường điệu, vu khống. Sau khi điều tra, xác định sự việc là đúng và bị phê bình.”
Khi ngày càng nhiều vợ quân nhân được nêu tên, những người này ít nhiều đã theo xu hướng nói về Tô Ngọc Kiều, thậm chí còn lan truyền những suy đoán ác ý của mình. Họ cũng không ngờ người của hội phụ nữ lại có thể điều tra rõ ràng như vậy, rõ ràng đến mức công khai nêu rõ thời gian, địa điểm và nói với ai. Sắc mặt của những vợ quân nhân được nêu tên đều đỏ bừng, nhất là khi nhìn thấy chồng của mình cách đó không xa đang giận dữ xông tới, máu dồn thẳng lên trán, trong đầu họ chỉ có một ý nghĩ, thế là xong, lần này bọn họ thật sự gây rắc rối lớn.
Tuy nhiên, điểm danh vẫn tiếp tục, nghe giọng nói lớn trong trẻo của người trên sân khấu, đám người Mã Yến cuối cùng cũng nhận ra có điều gì đó không ổn.
Đặc biệt là Mã Yến, hai tay nắm tay con trai không nhịn được run rẩy, trong đầu cô ta bắt đầu hiện lại ánh mắt đáng sợ của chồng khi anh ta phát hiện ra cô ta viết cam đoan còn bị dán lên bảng thông báo, cô ta không dám tưởng tượng nếu lần này bị bắt lại thì sẽ có hậu quả gì.
Nhà của Trình Lệ ở gần đó nhưng chồng của cô ta không về nhà ăn tối, Trịnh Hạo vừa từ căng tin trung đoàn trở về, từ xa nghe thấy tiếng động ở đây, dừng lại một lúc, anh ta rẽ về phía nơi này.
Khi đến gần hơn, anh ta nhìn thấy Trình Lệ đang đứng ở cuối đám đông, ánh mắt dán chặt vào người trên sân khấu, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, trong lòng lộp bộp một tiếng.
Trịnh Hạo bước tới giữ chặt Trình Lệ, định kéo cô ta đi hỏi chuyện gì đã xảy ra, mặc dù quan hệ giữa hai người không hòa hợp nhưng nhìn vẻ mặt vừa tội lỗi vừa sợ hãi của cô ta, anh có thể biết cô ta có liên quan chuyện rắc rối nào đó.
Tuy nhiên, trước khi anh ta kịp làm bất cứ điều gì thì điểm danh trên sân khấu đã sắp kết thúc.
Lúc này trong tay đồng chí chỉ còn trang cuối cùng, cô hắng giọng đọc tiếp:
“Mã Yến, sau khi điều tra, kẻ tung tin đồn thất thiệt, vu khống vợ quân nhân, cần phải bị nghiêm khắc phê phán.”
"Trình Lệ và Tống Hiểu, sau khi điều tra và xác minh, là một trong những người khởi xướng tin đồn này. Họ bị nghi ngờ sử dụng các thủ đoạn không chính đáng để lấy thông tin nội bộ và rò rỉ cơ mật. Tình tiết rất nghiêm trọng và họ sẽ bị phê bình nặng nhất."
Trịnh Hạo đã nhìn thấy vợ chồng sư trưởng cách đó không xa, trên trán nổi gân xanh, nghiến răng nghiến lợi hỏi Trình Lệ:
“Cô đã làm cái quái gì vậy? Cô có biết phê bình công khai nghiêm trọng đến mức nào không?!"
Một sai lầm có thể không chỉ ảnh hưởng đến anh ta mà còn ảnh hưởng đến vợ chồng đoàn trưởng Lưu, những người đã được điều động về Tổng bộ quân khu.
Đồng chí Thu Hà bước lên sân khấu cầm lấy micro, vẻ mặt nghiêm túc chậm rãi liếc nhìn những người vợ quân nhân đã co rúm lại sau khi được gọi ra, muốn tìm một cái hố mặt đất để bò vào. Trong lòng cười lạnh, lúc này mới biết mình xấu hổ, sao lúc trước không thấy.
"Những cái tên nêu trên và những vụ việc bị khiếu nại đã được điều tra rõ ràng và đều là sự thật. Mọi người hãy lên tiếng đi. Đại hội phê bình của chúng ta đã chính thức bắt đầu."