Mục lục
Sau Khi Đòi Ly Hôn Mỹ Nhân Làm Tinh Cải Tà Quy Chính
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Ngọc Kiều nhìn theo ánh mặt của cô, nhìn hai đứa trẻ đang cầm chai nước ngọt vui vẻ chạy quanh bà nội đang chia kẹo, cô cũng cười thầm:

“Chỉ cần hợp là được nhưng vốn dĩ em dùng tấm vải đó để cho chị hai tự may quần áo, nếu đã làm cho trẻ con rồi thì lần sau em mang thêm cho chị tấm vải nữa."

"Này, không, vậy được rồi. Bình thường chị phải làm ruộng, không thể mặc vải tốt như vậy được." Lục Quế Hoa liên tục xua tay.

Lục Mai Hoa vẫn ngồi ở phía sau chị gái nghe vậy cũng ngượng ngùng nói:

“Cảm ơn chị dâu đã mua giày da cho em, chị dâu ba.”

Tô Ngọc Kiều ngạc nhiên quay đầu lại, cô có thể đếm trên đầu ngón tay số lần cô em chồng chủ động gọi chị dâu, làm sao cô có thể không kinh ngạc cho được?

"Vậy em có thích nó không? Kích thước có phù hợp không? Chị nhớ chân em cũng có kích thước tương đương với chân chị nên chị đã mua theo số đo của chị. Em đã thử chưa?”

Lục Quế Hoa che miệng cười, sau đó nói:

“Nó rất thích, vừa về nó đã lấy ra và thử, hơi rộng nhưng thêm một cái đế lót giày vào là vừa vặn.”

“Em không có!”

Lục Mai Hoa xấu hổ đỏ mặt, nhưng chị hai nói đều là sự thật, chỉ là cô không biết đôi giày da đó là do Tô Ngọc Kiều đã mua cho cô. Vì vậy, cô không thể bác bỏ cũng không thể gây ra chuyện gì, đành phải che đôi má đỏ ửng của mình rồi đi vào phòng. Hừ, nể mặt Tô Ngọc Kiều mua giày cho mình, cô tạm thời nhường cho Tô Ngọc Kiều một chút vậy.

Cô vừa chạy, mọi người trong phòng đều nhìn sang, khi Lục Quế Hoa giải thích, mọi người đều cười.

“Mai Hoa chỉ xấu hổ thôi, nó thích đôi giày con mua cho lắm đấy!” Bà Lục giải thích, sợ con dâu thứ ba hiểu lầm.

"Không sao, con biết em tư cũng ngại mà." Tô Ngọc Kiều lắc đầu cười nói.

Người nhà họ Lục rất dễ tính, không ai biết rõ hơn cô cả. Trước kia Tô Ngọc Kiều là người cố chấp, không coi trọng nhưng bây giờ cô muốn hàn gắn mối quan hệ với nhà chồng mà không cần phải làm gì đặc biệt, mẹ chồng và những người khác đều vui mừng khi thấy cô thay đổi thái độ.

Đến trưa người nhà cũng về đông, Lục Phong Thu sai con trai lớn dọn chiếc bàn vuông lớn dùng để ăn Tết ở nhà ra, thêm cả trẻ con thì cũng đủ rộng để ngồi. Chồng của Lục Quế Hoa là một đầu bếp nổi tiếng ở xã Thập Lý Bát, anh thường được các làng lân cận mời khi có đám hỏi, đám cưới cần tổ chức.

Anh hai của chồng là Trịnh Hữu Phúc, không chỉ giỏi nấu ăn mà còn có một mối để lấy một số nguyên liệu tươi, Lục Quế Hoa bận rộn với công việc đồng áng ở nhà và còn thời gian thì đi theo chồng ra ngoài để làm cỗ, hai vợ chồng tuy có cuộc sống vất vả nhưng cuộc sống của họ vẫn rất đằm thắm. Bởi vì hôm nay cô phải về nhà bố mẹ đẻ nên Lục Quế Hoa đã mang theo rất nhiều nguyên liệu nấu ăn về đây, cùng anh chuẩn bị một bàn lớn đồ ăn ngon.

Không chỉ mình cô ăn, Lục Quế Hoa còn để cho Tô Ngọc Kiều ăn đồ ăn trên bàn ăn rồi nói:

“Hôm nay chị còn mang về mấy cân hải sản khô, một nửa để lại cho mẹ và mọi người ăn, nửa còn lại cho Ngọc Kiều em cầm về, chị nhớ là em thích ăn hải sản đúng không?"

Tô Ngọc Kiều từ chối, nói:

"Sao em có thể xấu hổ như vậy? Chị hai đây là đồ chị mang về để biếu ba mẹ mà..."

Bà Lục vừa bế cháu trai nhỏ ăn cơm vừa nói:

“Không sao đâu, chúng ta ăn đủ rồi, món này khó làm lắm, không có Hữu Phúc ở đây cũng không nấu ra được mùi vị đó, để Ngọc Kiều lấy về ăn đi, không có phí đâu, cầm đi con.”

Lục Mai Hoa nhìn chị dâu ba đang dần hòa hợp với gia đình, rồi nhìn cháu trai chỉ trong chớp mắt đã lớn như vậy, nhớ đến anh ba ở xa trong bộ đội trong lòng thấy bực bội.

“Cũng không biết anh ba của con khi nào mới về thăm nhà.”

Lời này vừa nói ra, bàn ăn đang náo nhiệt nhất thời im lặng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK