Hoàng hôn ngày hôm sau thì chúng tôi đến địa phận Thiểm Tây, bờ sông Hán, Trủng Sơn đã khác với miêu tả trong Sơn Hải Kinh nhiều. Thế núi nguy nga từ đông sang tây, liên miên không dứt. Đón ánh nắng chiều, ngồi trên chiếc thuyền gỗ nhỏ, tình hình của Tiểu Tình đã khá hơn, nhìn dòng sông uốn lượn chân núi mà cao hứng. Thuyền quẹo vào eo núi, mây mù đột nhiên đặc sệt, khiến sơn thôn nhỏ ở núi rừng đằng xa trở thành mộng ảo đất trời. Mái chèo khẽ khua, tiếng nước...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.