Chợt cảm thấy áp lực nước giảm đi, sau đó là tiếng rầm, cánh cổng đá đóng sầm lại, hai chúng tôi bị trôi đi một quãng xa, rồi cả hai lăn ra đất. Tôi gần như kiệt sức, thở phào một hơi, cũng may cánh cổng tự đóng lại, nếu không khi mật đạo bị nước lấp đầy cũng là lúc chúng tôi bỏ mạng. Toàn bộ mật đạo tối om, minh hỏa chỉ soi sáng được khoảng nhỏ, Sư Yên Nhiên nằm sõng xoài hình chữ đại bên cạnh tôi, hình như vẫn còn hơi thở, tôi vỗ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.