Vầng trăng tròn treo trên cao là thứ cuối cùng tôi nhìn thấy trước khi mất ý thức. Khi tỉnh lại, cảm giác được ánh mặt trời chói chang, ngoài cửa sổ sáng trưng, trong lòng mừng rỡ ngồi dậy. Do tay tôi cử động, kéo sơin dây truyền dịch ở mu bàn tay làm chai nước đập lách cách vào giá đỡ. Ra ngoài, ra ngoài rồi! Ý niệm đầu tiên trong đầu tôi là Tiểu Tình, vội gọi to: "Tiểu Tình, Tiểu Tình!" Cửa chính bị đẩy ra, một người phụ nữ trung niên lạ hoắc đi vào:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.