Giọng nói đột ngột cất lên khiến chúng tôi giật thót, Yên Nhiên không tự chủ mà dịch sát lại gần tôi, cả hai đều nhìn chằm chằm vào bộ xương đang ngồi trên giường, tim đập mạnh. Tôi la lên: "Ai?" Cảnh tượng tiếp theo làm tôi và Yên Nhiên trợn mắt như muốn rớt con ngươi ra ngoài, bộ xương khô kia cử động, nhưng người này đã chết lắm rồi cơ mà? Bộ xương vừa động thì liền đổ xụp xuống như bó thẻ tre, bộ quần áo rơi ra, một cơn gió mạnh thổi qua, quét...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.