Nếu Tiểu Tình không phải âm dương sư, nhất định sẽ trở thành một nhà khảo cổ. Chỉ một cái mai rùa cũ kỹ thôi mà cứ cầm trong tay ngắm nghía, như đứa trẻ con luyến tiếc món đồ chơi không rời vậy. Đưa cái mai rùa lên ánh mặt trời ngoài cửa sổ, một mắt nheo lại, một mắt quan sát, dáng vẻ rất tinh nghịch đáng yêu. Chiếc mai phản chiếu lại ánh sáng có vẻ lung linh, dần dần, nét mặt Tiểu Tình có biến hóa, bên mắt đang nheo cũng mở ra. Tôi kích động...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.