Tuyết ngày càng dày, gần như không còn nhìn rõ cảnh sắc bên ngoài, đệ tử Diệp gia bưng chậu than ra đặt cạnh chỗ tôi ngồi. Tôi xòe hai bàn tay bên trên chậu than, rất nhanh cơ thể đã được sưởi ấm. Mặc dù ngoài mặt không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng dậy sóng, bởi hiển nhiên, đứa bé mà Ichiro kể cũng là người Danh Hoa Lưu. "Sau đó thì sao?" Ichiro chìm vào hồi ức, có vẻ xuất thần: "Sau đó...bọn tôi trở thành bạn thân, hắn là người bạn đầu tiên, cũng là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.