Chương 407: Người đẹp hiếm thấy trong cửa hàng trụ sở chính!
Giờ hắn đang phá hỏng hình tượng của Giang Yến, bắt đầu từ Giang Hành Nguyên và Dư Hoa trước, sau đó từng bước từng bước mở rộng.
Dù sao, với thực lực của Đường gia, muốn phá hủy thanh danh của một người, đặc biệt là con gái, thực sự là quá đơn giản.
“Anh Đường, tôi xem anh là khách, Giang Yến vốn im lặng, không muốn gặp ai, nể tình các người là tiền bối mới ra mặt tiếp, nhưng các người phải biết, nó là người của Giang gia tôi, là con gái của Giang Hành Nguyên, mọi chuyện của nó không đến lượt Đường gia mấy người nhúng tay vào!”
“Được rồi, mọi chuyện đã bàn bạc xong, nếu Đường gia không còn chuyện gì nữa, thì mau về đi.”
Giang Hành Nguyên nghe vậy, không hề thoải mái, cơn giận trước kia nén trong lòng, ngay lập tức bộc phát ra, lạnh lùng quát Đường Văn Trung, còn bày ra bộ mặt tiễn khách.
Lần này, không chỉ là Đường Văn Trung, ngay cả Dư Hoa cũng bị thái độ cứng rắn của Giang Hành Nguyên dọa đến mức sợ hãi.
“Hừ! ông tưởng tôi muốn tới sao, lần này, nếu Giang gia các người không giải quyết được Chu Dương, vậy đừng trách tôi nhúng tay vào.”
Đường Văn Trung bị Giang Hành Nguyên nói như vậy, đâu hề dễ chịu, đương nhiên sẽ tức giận phẩy áo bỏ đi.
…
Sau chuyện sảy ra trong đại sảnh, Giang Yến không biết, cũng không có hứng thú biết.
Lúc này, trở về phòng, thu dọn chút đồ đơn giản, Giang Yến cầm theo một chiếc túi nhỏ, trực tiếp rời khỏi Giang Gia.
Đây là lần thứ hai cô rời khỏi Giang gia cách đây một tháng trước, lang thang quanh Trường Sa, cảm thấy tất cả mọi thứ xung quanh đều mới lạ.
Mặc dù trước đêm Giang gia tổ chức tiệc, Giang Yến và Chu Dương đã đi dạo rất nhiều nơi, nhưng lúc đó là buổi tối, rất nhiều chỗ đã đóng cửa, cả Trường Sa cũng chìm vào trạng thái ngủ đông.
Chẳng giống như bây giờ, Trường Sa đã tỉnh giấc, khắp nơi đều là đoàn người náo nhiệt.
Mà tất cả nhưng điều này, đều khiến Giang yến có chút hoa mắt, đồng thời lòng cũng cực kì cảm thán.
Rời khỏi Trường Sa mấy năm, ra nước ngoài du học, giờ sau khi về nước, lại phát hiện quê hương thay đổi lớn như vậy, rất nhiều nơi khác xa so với kí ức của Giang Yến.
Đi mãi đi mãi, trong lúc Giang Yến bất giác đi tới con đường mà đêm đó cô cùng Chu Dương tới, sau đó lại dạo một vòng nữa.
Chẳng mấy chốc, Giang Yến nhìn thấy cửa hàng trụ sở chính của công ty Danh Dương nổi bật trên con phố đi bộ.
Lúc này trong cửa hàng dùng biển người để hình dung, hoàn toàn không hề nói quá, thậm chí còn hơn thế nữa.
Giang Yến xếp hàng một lúc, rồi đi vào cửa hàng.
Bỗng nhiên, Giang Yến liền bị cảnh tượng trước mắt làm cho hết hồn.
Dù tối hôm đó, Giang Yến đã từng tới cửa hàng này cùng Chu Dương, nhưng lúc đó thật sự không có tâm trạng đi dạo, chỉ là nhàm chán giết thời gian.
Vậy nên lúc đó, Giang Yến không quan tâm tới cách bố trí của cửa hàng này lắm.
Bây giờ, sau khi nhìn rõ cách bố trí của cửa hàng, Giang Yến không ngừng kinh ngạc.
Cho dù có so sánh với một số cửa hàng mĩ phẩm quy mô lớn của nước ngoài thì cửa hàng này của công ty Danh Dương cũng không khác biệt là bao.
Giang yến là người đẹp hiếm có của Tương Tây, khí chất xuất thần, dù ở đâu cũng cực kì nổi bật, giống như hạc giữa bầy gà, rực rỡ chói lóa.
Lúc này, Giang Yến đang đi lang thang quanh cửa hàng, khí chất trên người cô thu hút sự chú ý của mọi người một cách tự nhiên.
Cho dù là tới chọn mua mỹ phẩm hay là mấy nhân viên trong tiệm, thì tất cả sự chú ý đều dồn lên người Giang Yến.
“Cô gái xinh đẹp này là ai vậy? Sao trước kia chưa từng thấy.”
“Đúng vậy, tôi cũng chưa từng thấy, tôi từng tiếp xúc với rất nhiều phụ nữ xinh đẹp, nhưng trước giờ chưa từng thấy người con gái xinh đẹp tuyệt trần như vậy, đúng là không thể tưởng tượng nổi!”
“Có muốn lên xin số liên lạc không, nói không chừng sau này có cơ hội, hihi.”
“Ừm, anh ngứa tai có đúng không, sinh lực dồi dào như vậy, sau này việc nhà giao cho anh hết.”
“Trời ơi, nếu da tôi mà đẹp được một nửa như cô ấy thì đúng là tạ ơn trời đất.”
“Đúng vậy, tôi cũng muốn có thân hình đẹp như cô ấy, mấy người nói xem liệu có phải cô ấy từng phẫu thuật thẩm mĩ không, nếu không, trên đời này làm gì có người xinh đẹp như vậy, còn đẹp hơn gấp mấy lần diễn viên trên ti vi nữa.”
“Trông không giống từng phẫu thuật, mấy người nhìn biểu cảm trên mặt cô ấy cực kì tự nhiên, hơn nữa trông cũng không có gì không cân đối, đây rõ ràng là trời sinh, ngưỡng mộ quá đi.”
…
Khách hàng bàn tán sôi nổi, họ nhìn chằm chằm Giang Yến với ánh mắt ngưỡng mộ, đố kị, khao khát và tham vọng.
E là những người đàn ông đi cùng vợ hoặc bạn gái tới chọn mỹ phẩm lúc này đang thấp thỏm nghĩ mọi cách nhìn trộm Giang Yến.
Nhưng những hành động của bọn họ không thể qua mắt được bạn gái và bà xã Conan, sau khi bị phát hiện, bỗng chốc ai nấy cũng vội vã khổ sở van xin, bỗng chốc, cả cửa hàng không ngừng vang lên tiếng kêu rên chửi mắng.
Còn Giang Yến thì dường như không hề quan tâm đến những chuyện này, mà chỉ toàn tâm toàn ý di dạo quanh cửa hàng.
Thực tế, trong khoảng thời gian một tháng bị cấm túc ở Giang gia, Giang Yến cũng không phải không làm gì, chỉ đơn thuần là suy nghĩ lại lỗi lầm.
Giang Yến suy ngẫm từng chuyện xảy ra gần đây ở Trường Sa và Tương Tây.
Mà trong đó, chuyện có tầm ảnh hưởng khá lớn chính là sự hợp tác mơ hồ giữa Đường gia, Đỗ gia, Dư gia và Giang gia, mà mục tiêu của bọn họ, bất ngờ lại là Trương gia ở Tương Tây.
Ngoài ra, sự hợp tác của công ty Danh Dương với mỹ phẫm Mỹ Thần đã phát triển nhanh ở Trường Sa, tiến vào thị trường Tương Tây cũng thu hút không ít sự chú ý
Đặc biệt là cửa hàng trụ sở chính của công ty Danh Dương ở trên phố đi bộ đã trở thành một hiện tượng.
Mà trong đó, có một người cực kì quan trọng, xuyên suốt từ đầu đến cuối.
Chu Dương.
Giang Yến thầm nghĩ, nhớ lại đêm đó, người con trai đi dạo cùng mình, nhất cử nhất động của anh ấy, dường như đều cực kì ga lăng, hơn nữa còn rất biết nghĩ cho cô gái này.
Không hề giống như những người kiêu ngạo, ngang ngược kia.
Cửa hàng này chính là của anh sao?
Giang Yến bước đi nhẹ nhàng, cô cũng không biết bản thân làm sao nữa, nơi đầu tiên muốn đi sau khi rời khỏi Giang gia lại chính là ở đây.
Hoặc là, đây chính là nơi có quan hệ sâu đậm nhất với Chu Dương.
Hoặc là, nói không chừng cô có thể gặp được Chu Dương ở đây.
Lúc này, quản lí cửa hàng Trương Tâm Di đang đưa người đi xem xét tình hình buôn bán, thấy nhiều nhân viên tụ tập, chỉ chỉ trỏ trỏ một chỗ, sắc mặt phấn khởi, tâm trạng cô ấy liền không thoải mái, cảm thấy những công nhân viên này có hơi không tuân thủ quy tắc.
“Các người đang làm gì vậy?”
Giọng nói lạnh lùng của Trương Tâm Di bỗng chốc vang lên sau lưng mấy nhân viên, dọa bọn họ một phen hết hồn.
“Quản lí”
“Quản lí, chúng tôi đang ngắm người đẹp.”
“Đúng vậy, quản lí, cô xem, cô gái xinh đẹp đó, rõ ràng xinh hơn cả diễn viên trên tivi, cô ấy là người nổi tiếng mới ra mắt sao?”
“Đúng vậy, nhưng tôi lên mạng thì không hề tìm thấy nhóm nhạc mới ra mắt gần đây, căn bản không hề có người như vậy.”
“Quản lí cô nói xem, chúng ta có nên thương lượng với cô gái này một chút, mời cô ấy tới làm hình tượng người đại diện cho cửa hàng chúng ta, với hình ảnh của cô ấy, tôi thấy hoàn toàn có thể đảm nhiệm được, hơn nữa hiệu quả nhất định sẽ rất cao.”
———————–