Mục lục
Chàng rể kim quy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 613













Chương 613: Tâm tư của Thẩm Hải! (2)



Bây giờ nghĩ lại, nếu lúc đầu mình kiên định lựa chọn đứng về phía Diệp Phương, không tham lam chỗ cổ phần nhất định trong tay, chọn cùng Diệp Phương rời khỏi Vương Vĩ.



Vậy thì bây giờ cửa hàng chi nhánh thành phố Liễu ở đối diện kia có phải cũng sẽ có vị trí của mình rồi không?



Thẩm Hải không biết, nhưng điều này không làm trở ngại hắn tưởng tượng và suy đoán.



Cuối cùng, Thẩm Hải đã có được một kết luận.



Nếu lúc đầu hắn thật sự kiên định đứng về phía Diệp Phương, bây giờ chưa chắc sẽ có một vị trí tốt ở cửa hàng chi nhánh thành phố Liễu, nhưng tuyệt đối sẽ tốt hơn so với việc bây giờ chờ đợi phán quyết cuối cùng ở Mỹ phẩm thành phố Liễu, thậm chí là tốt hơn nhiều.



Tuy nhiên sự thật lại không giống như tưởng tượng.



Hắn sớm đã đưa ra lựa chọn, đi đến bước này cũng đã được định trước, muốn quay về quá khứ, tiến hành chọn lựa một lần nữa là chuyện không thể nào.



Thu hồi suy nghĩ hỗn độn trong đầu, Thẩm Hải mặc áo khoác rồi ra bước ra ngoài.



Cùng lúc đó, cửa hàng chi nhánh thành phố Liễu.



Diệp Phương vừa nhận được điện thoại của Chu Dương, nên đã biết hôm nay mới xảy ra chuyện gì, cô biết rằng Trương Hải bị Khổng Huy và Giang Phong xúi giục, thậm chí tiến hành ám sát Chu Dương ngay trong phòng khách sạn.



Còn cả tình cảnh của Trần An và Lý Thần trong bệnh viện.



Điều này khiến cô phẫn nộ không thôi.



Diệp Phương không có ấn tượng gì nhiều về Trương Hải.



Nhưng Trần An và Lý Thần, bởi vì có không ít vụ làm ăn qua lại với công ty của chồng Diệp Phương, cho nên cô khá hiểu bọn họ.



Diệp Phương không ngờ chỉ mới một thời gian ngắn, đã có người ra tay với họ.



Nếu không phải Chu Dương phát hiện sớm, hậu quả sẽ không thể lường trước được.



Sau khi cúp điện thoại, Diệp Phương cũng rơi vào trầm tư.



Theo như lời Chu Dương nói, Khổng Huy và Giang Phong đều sẽ không tiếp tục nhúng tay vào chuyện của Vương Vĩ, vậy với tình hình trước mắt, Mỹ phẩm thành phố Liễu vốn không phải là đối thủ của cửa hàng chi nhánh thành phố Liễu.



Với năng lực của Vương Vĩ, dưới cục diện thế này căn bản là hết cách xoay chuyển.



Cho nên chỉ cần Diệp Phương làm từng bước một, dần dần khiến Mỹ phẩm thành phố Liễu đóng cửa là vô cùng dễ dàng, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.



Nhưng vừa nghĩ tới việc Trương Hải ám sát Chu Dương và tình cảnh của Trần An và Lý Thần, trong lòng Diệp Phương không khỏi nổi cơn thịnh nộ.



Vốn còn nghĩ có thể dùng thời gian để Mỹ phẩm thành phố Liễu không chống đỡ nổi.



Nhưng bây giờ, Diệp Phương cảm thấy không thể để Vương Vĩ sống yên ổn dễ dàng như vậy được.



Trước đây, ở tiệc chúc mừng đêm khai trương Mỹ phẩm thành phố Liễu, đối diện với câu hỏi chất vấn của Chu Dương, Vương Vĩ hống hách thế nào, kiêu ngạo ra sao.



Trước mặt nhiều nhân viên như vậy, tặng số tiền lớn chín triệu chín trăm chín mươi nghìn tệ, có thể nói là ai cũng có phần.



Bây giờ xem ra, lúc đó Vương Vĩ làm như vậy đơn giản chỉ là cáo mượn oai hùm, khí thế của bản thân chưa đủ nên muốn tăng cường khí thế mà thôi.



Còn bây giờ sau mấy lần giao đấu với Chu Dương, đặc điểm ngu dốt đần độn của Vương Vĩ đã lộ ra vô cùng rõ ràng.



Khổng Huy thua thảm hại trong tay Chu Dương, điều này chắc chắn sẽ khiến Vương Vĩ lộ ra bộ mặt thật.



“Tuyệt đối không thể dễ dàng tha cho ông như vậy.”



Đôi mắt đẹp của Diệp Phương nhìn ra ngoài cửa sổ, quan sát Mỹ phẩm thành phố Liễu ở đối diện, thấy cửa hàng vắng vẻ không có ai ra vào mua sắm, trong lòng nhất thời đã vạch ra một kế hoạch.



Chỉ là nếu muốn thực hiện kế hoạch này, còn cần một người phối hợp mới được.



Nhưng phải tìm ai để phối hợp với mình đây?



Suy ngẫm một lát, hai mắt Diệp Phương đột nhiên sáng lên, trong đầu cô chợt xuất hiện một người quen.



Chính là Thẩm Hải.



Lúc đầu, ba người Diệp Phương, Thẩm Hải, Triệu Thành đứng cùng một phía, tiến lùi cùng nhau, để chống lại ham muốn quyền lực ngày càng mãnh liệt của Vương Vĩ.



Nhưng sau đó, khi dã tâm của Vương Vĩ đã rõ rành rành, Diệp Phương và Triệu Thành lần lượt rời đi, chỉ còn Thẩm Hải vẫn ở bên cạnh Vương Vĩ.



Bây giờ, Triệu Thành đã quay lại Đông Hải từ lâu, yên tâm kinh doanh sản nghiệp của mình.



Diệp Phương cũng đã khai trương cửa hàng chi nhánh thành phố Liễu, hơn nữa danh tiếng ngày càng tốt.



Duy chỉ có Thẩm Hải, lúc này chẳng ra làm sao, trong lòng đè nén sự bực bội.



Rời khỏi Tương Tây quay về Đông Hải, Thẩm Hải không cam tâm.



Ở lại Tương Tây, nhưng hắn lại không biết bản thân nên làm gì.



Cho nên, nếu muốn thực hiện kế hoạch này, chắc chắn Thẩm Hải là một lựa chọn vô cùng tốt.



Nghĩ tới đây, khóe miệng Diệp Phương hơi nhếch lên, lần đầu tiên cảm thấy vạch kế hoạch trả thù người khác là một chuyện vui vẻ như vậy.



Thẩm Hải mua vài món đồ xong, quay về Mỹ phẩm thành phố Liễu, bảo nhân viên đưa đồ lên văn phòng ở tầng hai, còn hắn thì châm một điếu thuốc lá, cứ như vậy đứng trước cánh cửa chính của cửa hàng, dáng vẻ vô cùng đơn độc.



Hắn đang suy nghĩ.



Trời đã tối như vậy rồi, bên Khổng Huy vẫn không có bất kỳ tin tức gì truyền đến.



Vậy thì rất có khả năng đã có kết quả cuối cùng, chính là Khổng Huy vẫn thất bại như trước, hắn không phải là đối thủ của Chu Dương.



Nếu không, Khổng Huy nhất định sẽ thông báo cho Vương Vĩ ngay, mà Vương Vĩ cũng sẽ liên tiếp thông báo cho bọn họ.



Ngay cả khi Khổng Huy tự mình ra mặt cũng thất bại thảm hại, vậy những người như bọn họ đấu với Chu Dương còn có khả năng thắng được sao?



Đáp án đã vô cùng rõ ràng, Thẩm Hải thậm chí không còn nghĩ rằng, nếu thật sự đã đến nước này, bọn họ phải lựa chọn như thế nào.



“Tinh tinh tinh.”



Đúng lúc này, điện thoại của Thẩm Hải vang lên.



Chẳng lẽ chỗ Vương Vĩ có tin tức rồi sao?



Thẩm Hải thầm nghi ngờ trong lòng, lấy điện thoại ra, lúc nhìn thấy cuộc gọi đến, sắc mặt bỗng trở nên vô cùng kỳ quặc.



Sao lại là cô ấy?



Diệp Phương?



Từ sau khi hắn chọn đứng về phía Vương Vĩ, còn Diệp Phương thì rời đi, tuy Thẩm Hải không xóa số điện thoại này, nhưng cũng không hề liên lạc, cứ như vậy phủ bụi trong danh bạ của hắn.



Thẩm Hải tuyệt đối không ngờ được, Diệp Phương sẽ gọi điện cho mình, hơn nữa còn vào lúc này.



Rốt cuộc cô ấy muốn làm gì?



Khoe khoang, mắng chửi mình mắt mù?



Chuyện này là không thể nào.



Thẩm Hải rất hiểu Diệp Phương, tuy là một người phụ nữ, nhưng lại có lòng tự trọng và hiếu thắng rất mạnh.



Trước đây Diệp Phương và Vương Vĩ xảy ra chia rẽ, Diệp Phương rời đi.



Khi tất cả mọi người tưởng Diệp Phương sẽ quay lại Đông Hải, Diệp Phương lại lấy thân phận cổ đông cửa hàng chi nhánh thành phố Liễu để xuất hiện lần nữa trước mặt bọn họ.



Bây giờ, Diệp Phương gọi điện đến, rốt cuộc là vì chuyện gì?



Thẩm Hải có một suy đoán, nhưng trong lòng hắn vẫn hơi nghi ngờ và có phần mong đợi.



“Alo.”



Giọng nói của Thẩm Hải hơi khàn, hắn không thể hiện rõ tâm trạng của mình bây giờ, chỉ có thể cố gắng khiến giọng điệu của bản thân trở nên bình thản một chút.



“Thẩm Hải, bây giờ anh có thời gian không? Tôi muốn nói chuyện với anh.”



Diệp Phương bình thản nói, cô nhìn qua cửa sổ, có thể nhìn thấy rõ ràng Thẩm Hải đang đứng trước cửa chính của cửa hàng Mỹ phẩm thành phố Liễu, dáng vẻ lúc này vô cùng cô đơn và nhếch nhác.



Hình dáng như vậy vốn không nên xuất hiện trên người Thẩm Hải.



Nhưng bây giờ tình thế đã thay đổi, đối kháng giữa Vương Vĩ và Chu Dương đã sớm có kết quả, cho dù Vương Vĩ muốn làm gì cũng không còn kịp nữa.



Mà với tư cách là người dựa vào Vương Vĩ, Thẩm Hải lúc này cũng khó tự bảo toàn bản thân.



Trừ khi hắn có thể quyết đoán rời khỏi Tương Tây, quay về Đông Hải.



Nhưng với hiểu biết của Diệp Phương về Thẩm Hải, hắn không phải người như vậy.



Cho dù là thua cuộc, Thẩm Hải cũng là người muốn biết bản thân rốt cuộc thua ở chỗ nào, sao lại thua.



“Năm phút sau, quán cafe Hoa Nhài.”



———————-

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK