*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 998: Ơn nghĩa của người đẹp
Người phụ nữ tỏ vẻ đáng thương nói với Chu
Dương: “Thực ra, tôi hoàn toàn không có bất kỳ sức
chiến đấu nào cả”.
“Nhiệm vụ của tôi chính là ở nơi này hút chút
chân khí của anh, nếu như anh thật sự có thể giao
chân khí của anh cho tôi, vậy thì anh đương nhiên có
thể vượt qua cửa ải này”.
“Nếu không, cách duy nhất để anh có thể sang
cửa ải tiếp theo chính là giết tôi”.
Người phụ nữ có vẻ rất thành thật, nói ra toàn bộ
mục đích của mình cho anh.
Nghe đến câu này, Chụ Dương rơi vào trầm mặc.
Trong lòng anh đang cân nhắc, sơ bộ cũng đã
hiểu hút chân khí mà người phụ nữ này nói là ý gì.
Có lẽ là làm “chuyện đó; rồi người phụ nữ này sẽ
có thể hút ra một lượng chân khí nhất định trong cơ
thể của anh.
Mức độ nguy hiểm của cửa ải lần này như thế
nào, Chu Dương cũng đã có thể tưởng tượng ra
được.
Người phụ nữ này rất có khả năng sẽ cướp hết
toàn bộ chân khí mà anh có.
Sau khi cơ thể anh trống rỗng cũng là lúc hoàn
toàn mất đi sinh mạng.
Nói cách khác nếu như bạn đồng ý với người phụ
nữ này, về cơ bản đồng nghĩa với việc bạn chắc chắn
phải chết.
Nhưng nếu như không đồng ý, người phụ nữ này
có vẻ quá đáng thương.
Cô ta dường như cũng không làm sai điều gì, chỉ
yên lặng ngồi ở nơi đó.
Bạn có thể rời khỏi căn phòng bí mật này hay
không thực tế phải xem thực lực của bạn, không liên
quan gì đến người phụ nữ kia.
Tuy nhiên bạn lại vì dục vọng cá nhân, mục đích
muốn rời khỏi nơi này của mình mà ra tay với cô gái
không hề làm gì sai trái này.
Đây là một chuyện rất tàn nhẫn, lương tâm của
Chu Dương không cho phép anh làm như vậy.
Lấy một ví dụ đơn giản, Chu Dương muốn qua
một con sông nhưng con sông này bây giờ không có
bất cứ cây cầu nào, nếu như muốn đi qua con sông
này Chu Dương nhất định phải bắt một người vô tội ở
bên cạnh, dùng cơ thể của anh ta làm thành cây cầu
cho mình qua sông.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
ngờ bay ra sau đó phun ra một ngụm máu.
Vừa rồi anh hoàn toàn không có chút chuẩn bị
nào vì thế đã bị một đòn đánh nặng nhất của mình
đánh trúng.
Vẫn may trong căn phòng này không có mối đe
dọa nào khác, vì thế thứ anh có là thời gian để dần
dần hồi phục vết thương.
Sắc mặt của Chu Dương trở nên nghiêm túc, anh
ngồi xếp bằng, từ từ vẫn chuyển chân khí lên.
Lúc này người phụ nữ đang ngồi ở phía sau bức
rèm lại nói: “Quan nhân, anh không thể rời khỏi nơi
này nếu chỉ dùng vũ lực, như vậy chỉ càng khiển anh
thêm bị thương mà thôi”.
“Muốn rời khỏi nơi này chỉ có hai cách, cách một
là để tôi hút ra một phần chân khí của anh, cách hai
là giết chết tôi”
Chu Dương hừ một tiếng: “Tôi đã nói rồi, đừng nói
chuyện với tôi, đừng để tôi tìm được lý do giết cô,
nghe không hiểu sao?”
“Muốn hút một phần chân khí của tôi ư?”
“Cô chắc chắc là một phần chứ? Thực sự không
phải là sẽ hút hết sao?”
“Tôi sẽ không bị mắc lừa đâu”.
———————–